22 thg 3, 2010

Cha -Con và cách sống

Lỗ hỗng ở hàng rào
Có một chàng trai tính tình rất nóng nảy, cậu thường nổi nóng với mọi người. Một hôm, cha cậu cho cậu một túi đinh và bảo rằng hễ khi nào cậu nóng giận, thì đóng một cây đinh vào hàng rào gỗ phía sau nhà.

Cha cậu đã cho cậu những cây đinh khá lớn, và cái búa cậu được sử dụng lại là một cái búa khá nhỏ và nhẹ. Hàng rào của nhà cậu được làm bằng một thứ gỗ cứng và chắc chắn để có thể chịu đựng được với thời gian và phong ba bão tố. Cũng bởi thế, nên việc đóng những cây đinh lớn vào hàng rào không phải là chuyện dễ làm.

Ngay hôm đầu tiên, cậu đã sử dụng đến cả thảy 37 cây đinh. Trong vài tuần lễ tiếp theo đó, cậu dần dần học cách chế ngự những cơn giận dữ và cái tính hay nóng bất tử của mình, nên số đinh được đóng vào hàng rào cũng dần dần giảm đi. Chàng trai này sau cùng đã khám phá ra rằng, học biết cách chế ngự cơn nóng giận xem ra lại dễ dàng hơn là việc đóng đinh…

Rồi sau cùng thì cái ngày ấy cũng đến, đó là ngày mà cậu không hề nóng giận một lần nào cả. Cậu hãnh diện báo cho cha biết rằng hôm nay cậu không hề phải dùng đến cây đinh nào.

Cha cậu liền đề nghị, rằng hôm nào cậu có thể kiềm chế được tính nóng giận, thì cậu được phép gỡ một cây đinh ra khỏi hàng rào. Nhiều ngày trôi qua… cho đến một hôm chàng trai ấy đến trước mặt cha với một vẻ mặt hãnh diện, vui mừng báo cho cha biết rằng tất cả đinh trên hàng rào đều đã được gỡ ra hết cả rồi. Người cha âu yếm nắm chặt tay con như để chia sẻ nỗi vui mừng. Sau đó hai cha con dắt nhau ra ngắm cái hàng rào gỗ phía sân sau. Ông ôn tồn bảo con: “Con à, con đã làm tốt lắm đấy. Cha rất vui khi thấy là không còn một cây đinh nào tượng trưng cho sự nóng giận của con nữa, nhưng con hãy nhìn xem, những lỗ đinh lởm chởm trên hàng rào này vẫn còn đấy. Con thấy không, cái hàng rào của nhà mình sẽ không bao giờ còn được nguyên vẹn giống như xưa nữa. Những lời nói con đã thốt ra trong cơn giận dữ, cũng lưu lại những vết sẹo trong lòng người ta giống như những lỗ đinh lởm chởm này đây . Con nghĩ xem mình có thể nào đâm cho người khác một nhát dao, rồi rút dao ra mà người ấy vẫn bình yên vô sự hay không? Dĩ nhiên, con đã biết mà, cho dù con có nói xin lỗi trăm lần, ngàn lần đi nữa, thì vết thương vẫn còn đó, phải không con !!!

2 nhận xét: