30 thg 9, 2008

Thương người cơ nhỡ

PHAN THỊ THANH LIÊM 12A5

Hiện nay ở nước ta có nhiều cá nhân ,gia đình ,tổ chức thu nhận trẻ em cơ nhỡ ,lang thang,kiếm sống trong thành phố, thị trấn về những mái ấm tình thương để nuôi dạy ,giúp các em học tập ,rèn luyện ,vươn lên sống lành mạnh,tốt đẹp.

Theo tạo hoá,mỗi đứa trẻ vừa chào đời là được ban tặng một tình cảm thiêng liêng từ cha mẹ của chúng.Nhưng không phải ai cũng may mắn được đón nhận và những mãnh đời bất hạnh đã hiện diện trong xã hội ngày nay,những đứa trẻ đó phải đi lang thang để kiếm sống không người thân không gia đình. Nhưng xã hội đã không ruồng bỏ , thấu hiểu nổi đau của họ.Và hiện nay ở nước ta nhiều cá nhân,tổ chức, gia đình đã thu nhận trẻ em cơ nhỡ,lang thang,kiếm sống về những mái ấm tình thương để nuôi dạy, giúp các em sống lành mạnh,biết vươn lên trong cuộc sống.
Mỗi chúng ta, ai cũng có một hoàn cảnh một bất hạnh riêng,nhưng đau khổ nhất la mất mát tình cảm gia đình.Đối với những em bé vừa ra đời thì các em luôn muốn được âu yếm trong vòng tay yêu thương của cha mẹ,nhưng không phải ai cũng may mắn nhận đuợc.Hiện nay hiện tượng trẻ em lang thang ngày càng nhiều ,các em mang trong mình nỗi bất hạnh không gặp ít khó khăn.Điều đó đã làm cho nhiều trái tim bát ai nổi dậy ,nhiều cá nhân ,tổ chức đã mở lòng đón nhận hàng nghìn trẻ cơ nhỡ ,lang thang để nuôi dạy,giúp đỡ cho họ vươn lên chính bản thân và mở cho mình một tương lai tươi sáng. Chẳng hạn như làng nuôi dạy trẻ SOS ở Hà Nội, chứng kiến quang cảnh sinh hoạt gia đình chị Đỗ, nếu không được giới thiệu thì bất cứ ai cũng tưỡng chị là mẹ đẽ của 171 trẻ em mồ côi từ 1 đến 17 tuổi. Vốn là giáo viên chị Đỗ đã được tuyển chọn làm mẹ của 11 trẻ em mồ côi và là một trong mườisáu bà mẹ ở làng SOS Hà Nội những đứa con đang khôn lớn nằm trong vòng tay chăm sóc, dạy dỗ của chị. Một trong những người có tấm lòng cao thượng, cùng cảnh ngộ với những đứa trẻ mồ côi ,lang thang đó là chị Huỳnh Tiểu Hương.Từ một đứa trẻ không nơi nương tựa trở thành một danh nhân và bây giờ là mẹ của 150 đứa trẻ,còn la người đã mở trung tâm nhân đạo Quê Hương để nuôi dạy trẻ khuyết tật ,bị bỏ rơi….
Bên cạnh những con người có tấm lòng bát ái thì cũng không ít người lợi dụng lòng bát ái để mưu cầu lợi ích riêng cho mình.Họ cũng nuôi nấn những đứa trẻ đó nhưng lại bắt các em đi ăn xin hay bán vé số mang tiền về cho họ. Thật tàn nhẫn,khi chính mắt tôi nhìn thấy những con người tàn ác đó ngược đãi những đứa trẻ tội nghiệp. Một đúa trẻ áo quần tả tơi, mặt mũi lem luốc cầm cái nón đi xin. Bên đường là người phụ nữ mặt mũi dữ tợn tay cầm roi quan sát đứa trẻ. Tôi cho rằng bà ta là người nuôi chúng và bắt chúng phải đi xin. Tương lai của những đứa trẻ đó sẽ về đâu, một bầu trời u ám đang dày vò đứa trẻ thật tội nghiệp. Tàn ác hơn có một số người đã nhặt những đứa bé chưa đầy một tháng tuổi, họ đã tổn thương một phần cơ thể chúng, làm cho chúng bị tàn tật để khi lớn chúng đi xin màng tiền về nhiều hơn. Đó là một cảnh tượng khủng khiếp. Hiện nay một số tổ chức từ thiện cũng đã lợi dụng là cưu mang trẻ em lang thang nhưng thật chất là âm mưu đoạt lấy số tiền tài trợ của nhà nước. Chẳng hạng như ông Cù Quốc Lịch giám đốc trung tâm nuôi dưỡng trẻ em ở Hưng Yên. ông và một số nhân viên khác cùng nhau tạo những hoá đơn chi tiêu giả để đoạt một số tiền là một tỉ đồng do nhà nước và đồng bào ủng hộ.
Nguyên nhân xâu xa của sự việc trên là do họ đã mất tình người, nhẫn tâm làm hại những đứa trẻ ngây thơ vô tội, cướp đi một hi vọng nhỏ nhoi là được hưởng tình yêu và lòng quan tâm của mỗi người dành cho các em. Đồng tiền đã làm mờ mắt họ bất chấp thủ đoạn để mưu cầu hạnh phúc riêng. Tại sao các em lại rơi vào nỗi bất hạnh như thế ? Đó là hoàn cảnh riêng của mỗi người, thật không may mắn khi một đứa trẻ ra đời không bao lâu trở thành trẻ mồ côi. Có thể tai nạn nào đó đã đến với cha me của các em. Làm cho các em tuyệt vọng và đau đớn. Cũng có những trường hợp nhẫn tâm là vứt con đi từ khi đỏ hỏn, chỉ vì trẻ bị sứt môi, hở ếch hay bị khuyết tật. Một số trường hợp cha mẹ lấy cớ mang đứa trẻ đến khám bệnh rồi bỏ lại hoặc bên ngoài bệnh viện. Ngoài ra một số người bỏ con mình trong trại mồ côi rồi quay lại nhận đem về để bán con đi.
Mỗi chúng ta cần quan tâm giúp đỡ nhiều hơn đối với các em có hoàn cảnh bất hạnh. Vì thiếu sự quan tâm dạy dỗ của cha mẹ thì các em sẽ dễ mắt phải những con đường sai trái, vướng vào lối sống không lành mành. Chỉ có như thế mới giúp đỡ trẻ em cơ nhỡ vượt lên hoàng cảnh và các em có thể học,vui chơi ,rèn luyện , tự vạch ra cho mình một tương lai tươi sáng và các em sẽ trở thành những chủ nhân tương lai của đất nước như câu nói của UNESCO: “ Trẻ em hôm nay thế giới ngày mai”. Mỗi chúng ta cần lên án những hành vi ngược đãi trẻ cơ nhỡ lang thang, nghiêm khắc với những người vi phạm và tuyên truyền cho nhiều người hiểu thêm về hoàn cảnh của các em, nên giải thích nỗi bất hạnh đó để mọi người cùng thấu hiểu cùng mở lòng đón nhận và giúp đỡ .Mong rằng xã hội chúng ta sẽ không còn những thảm hoạ đó và càng nhiều trẻ em có mái ấm tình thương, nhận đựơc sự quan tâm của gia đình và mọi người.
Thật cảm động khi thấy những đứa trẻ lang thang, kiếm sống,nhất là những trẻ mồ côi không nơi nương tựa.Thấu hiểu nổi lòng,nhiều người trong xã hội ta đã cưu mang giúp đỡ các em và vấn đề đó càng được mọi người quan tâm ,chú trọng.Hiện nay, nhiều mái ấm tình thương đã mọc lên ,che chở cho trẻ em,nuôi dạy tạo điều kiện cho các em được đi học ,vui chơi hưởng quyền lợi mà mình phải có được.Thật xúc động trước tấm lòng bát áivà tôi mong rằng sẽ còn nhiều người và nhiều người hơn quan tâm các trẻ lang thang.Đồng thời lên án gay gắt những ngưòi lợi dụng lòng bát ái đó để mưu cầu hạnh phúc riêng.

3 nhận xét: