2 thg 10, 2008

Con người có quyền quyết định số phận, chí hướng cho riêng mình

Vũ Anh Kha- 12TA2

Mỗi một con vật từ khi sinh ra đã là chính nó rồi, nếu là con chó thì từ lúc lọt lòng đến lúc chết vẫn cứ là con chó. Bất cứ loài vật nào cũng không là ngoại lệ. Chỉ có con người chúng ta là chả là gì cả, và hành động của ta sẽ quyết định ta là người như thế nào .Và cũng chỉ có con người là có quyền chọn lựa hướng đi cho mình và tự quyết định số phận của mình.

Mọi người đều biết về quy luật nhân quả của tự nhiên, rằng một hành động luôn dẫn đến một kết quả. Điều này thực sự hiển nhiên, bởi lẽ nó như việc trồng mít thì ăn mít, còn trồng ớt thì ăn ớt vậy. Con vật là tất cả những gì nó có từ lúc sinh ra nên nó không thể nào làm khác được. Còn con người thì có quyền làm theo ý mình, và mỗi hành động của một người đều có ảnh hưởng tới việc người đó sẽ trở thành như thế nào. Ví dụ như học sinh nếu không học chăm chỉ thì sẽ không có đươc kiến thức vững vàng và khi ra đời sẽ thua kém người khác, không thể là lãnh đạo hay ông chủ được. Hay như một người chủ nếu đối xử với người nhân viên công bằng, khéo léo và tôn trọng thì sẽ trở thành một người chủ đáng kính trong mắt những nhân viên. Cũng như một người luôn sống có lý tưởng cao đẹp và luôn hà khắc với bản thân để hướng tới cái thiện thì sẽ đạt được sự kính trọng của những người xung quanh, và rất có thể sẽ là một vĩ nhân được lưu danh. Và như nếu ta không cố gắng bền chí thì sẽ không thể nào vượt qua những gian khó trên con đường tiến đến thành công cũng như mưu cầu hạnh phúc.Thế nhưng những hành động này phải là hành dộng xuất phát từ bản thân chứ không phải do ép buộc thì mới có kết quả tốt đẹp.



Nếu chiêm nghiệm lại cuộc sống đôi lúc ta nghĩ rằng ta đã có thể là một người khác nếu như trước kia ta đã chọn hướng đi khác. Trong cuộc sống có nhiều những ngã rẽ mà tại đó chính sự quết định của ta sẽ hướng ta đến những kết thúc khác biệt, có khi là tốt mà cũng có thể là xấu. Sự lựa chọn là của ta, điều này giống như việc ta được đưa cho một khối thạch cao để đục đẽo. Khối thạch cao đó có trở thành một kiệt tác nghệ thuật hay không là do ta. Cũng thế, số phận của mỗi người đều do chính người ấy định đọat mà thôi

Con người không có được bản năng sinh tồn mạnh mẽ như cũa lòai vật, nhưng ta lại có sự lựa chọn hành đông. Hành động của ta quyết đinh ta sẽ trở thành người như thế nào, và hành động này phải được làm bằng sự tự do cùa ta, bằng khát vọng của ta. Ta có nhiều con đường để đi, nhưng làm sao để chọn ra con đường tốt nhất? Trong những trường hơp như vậy, cách tốt nhất là nghe theo tiếng gọi của trái tim. Ta có thể đi nhiều hướng, nhưng ta chỉ có thể đi tốt nhất trên hướng đi của sự đam mê. Ta không thể có hạnh phúc nếu ta bị ép kết hôn với người ta không yêu. Và ta cũng không thể học giỏi nếu cha mẹ ép ta học về lĩnh vưc trái với sở trường của ta. Con người ta không phải là một cỗ máy. Một cỗ máy có thễ làm mọi việc theo sư điều khiển của người khác. Nhưng con người, chỉ cò thể phát huy cái tốt đẹp nhất của bản thân nếu họ được tự do, và là chính họ chứ không bi gò ép để trở thành ai đó không thuộc vè bản chất của họ. Ví dụ như Trịnh Công Sơn rất có thể sẽ không trở nên nổi danh và để lại nhiều bài ca hay đi vào lòng người nếu ông bị ép buộc theo con đường khoa học thay vì nghệ thuật. Hay như nhà vật lý trứ danh Marie Curie, nếu bà không theo đuổi đam mê khoa học đến cùng mà lại bỏ cuộc bởi những quan niệm cổ hủ, và thành kiến của xã hội đương thời thì đâu có được lưu danh muôn thuở, và nhân lọai đã mất đi những đóng góp quí giá của bà Qua hai ví dụ trên ta thấy rõ rằng chỉ có sự lựa chọn dựa trên sự tự do của riêng ta mới giúp ta phát huy hoàn toàn tịềm năng của ta. Rằng ai cũng muốn là chính mình, trở thành kẻ do chính họ làm ra.

Thế nhưng thật không may vì không phải ai cũng được quyền lựa chọn cho bản thân. Ngày nay có lắm bậc cha mẹ gò ép con cái mình vào sở nguyện của bản thân mà không cho con theo đuổi ước mơ. Ví dụ như các ông bố bà mẹ cấm con mình theo ngành mĩ thuậtt hay âm nhạc vì họ nghĩ ngành đó không cao quý bằng bác sì, kĩ sư, luật sư, hay chỉ vì lo sợ theo ngành đó giống như “ nhất chín nhì bù”, không an toàn. Bời vậy nên có nhiều bác sĩ, kĩ sư, luật sư phải từ bỏ ước mơ nghệ thuật của mình. Cũng như nghệ thuật, thể thao là một hướng đi ít phụ huynh đồng ý cho con em theo đuổi bởi vì họ nghĩ rằng chơi thể thao thì ít học bị người ta chửi là “ngu học”. Chính vì quan niệm sai lầm này mà nhiều người phải phí một đời đi ngược lại ước muốn, đánh mất chính mình.

Nói tóm lại, con người có quyền quyết định số phận, chí hướng cho riêng mình, và chính hành động của con người quyết định sự phá triển của người đó. Con người chỉ có thể phát triển tốt nhất khi đi theo tiếng gọi của trái tim. Chính vì thế, mỗi chúng ta nên theo đuổi và chiến đấu cho quyết định của chính mình. Đừng bao giờ nghe theo người khác mà từ bỏ bản thân mình, đừng cố gắng bìến mình thành một cái gì đó không phài mình. Và quan trọng nhất là phải phấn đấu heo đuổi đam mê của mình, biến ước mơ thành hiện thực thông qua những hành động thiết thực.

1 nhận xét:

  1. Kha ơi, mở bài nhớ trích dẫn nhận định có trong đề bài đó nha. Nếu không chẳng ai hiểu em viết về đề tài gì. Nếu có thể nhớ làm lại mở bài, đăng trên "Nhận xét" cho chinh bài viết của Kha

    Trả lờiXóa