30 thg 9, 2008

Không thể biện minh

An toàn giao thông là một vấn đề nóng bỏng không chỉ của Việt Nam mà hầu hết quốc gia trên thế giới đều phải đối mặt, Việt Nam là một đất nước đang phát triển nhanh chóng. Theo thống kê bình quân mỗi năm trên địa bàn cả nước xảy ra trên 25.000 vụ tai nạn giao thông, làm chết hơn 11.000 người, bị thương trên 20.000 người, trong đó có hàng nghìn người bị tàn tật suốt đời. Vậy tuổi trẻ chúng ta cần phãi làm gì để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông? Đó là câu hỏi mà tất cả chúng ta phãi suy nghĩ.
Theo thống kê của các cơ quan chức năng, bình quân mỗi tháng trên cả nước xảy ra hàng ngàn vụ tai nạn giao thông (TNGT); có 35 người chết và cả trăm người bị thương mỗi ngày. Trong số những nạn nhân của TNGT, 40% ở trong độ tuổi trẻ, từ 15 đến 24 tuổi. Theo tính toán của Ngân hàng Phát triển Châu Á, TNGT gây ra tổn thất cho Việt Nam vào khoảng 900 triệu USD/năm, chưa kể những đau thương, mất mát mà gia đình, xã hội vẫn phải tiếp tục gánh chịu sau khi người thân bị tai nạn. Tai nạn giao thông hiện đang liên tục tăng trên toàn cầu, khu vực Đông Nam Á cũng không ngoại lệ. Tại Việt Nam, trong sáu tháng đầu năm 2007, đã xảy ra gần 8.000 vụ tai nạn khiến 7.122 người tử vong, tăng 3,9% so với cùng kỳ năm trước. Trung bình mỗi ngày, gần 40 người tử vong vì tai nạn giao thông và gần gấp đôi số đó bị các thương tật ở vùng đầu. Đây là kết quả của sự gia tăng dân số, hiện đại hóa, khi lượng xe cộ phát triển không đồng hành với những biện pháp giao thông an toàn. Hạn chế về ý thức của người dân, cũng như việc tuyên truyền chưa mạnh mẽ khiến số tai nạn giao thông không ngừng tăng lên. Theo thống kê, mỗi năm trung bình tại Việt Nam, tai nạn giao thông khiến trên 12.000 người chết và gần 30.000 người bị chấn thương sọ não với nhiều di chứng để lại.
Về nguyên nhân gây tai nạn giao thông thì “xe gắn máy vẫn chiếm giữ vị trí hàng đầu với hơn 70% số vụ tai nạn…”. Theo quan sát của tôi, người điều khiển xe gắn máy dù chạy trong TP hay trên đường quốc lộ cũng thường hay cho xe lấn qua đường ô tô, chạy sát hông ô tô hoặc chen giửa 02 xe ô tô khi qua ngã tư ngã ba nên rất dễ gây tai nạn. Một nguyên nhân khác của xe gắn máy thường gây tại nạn là các thanh niên “choai choai” thường hay lạng lách đánh võng khi lưu thông trên đường rất dễ va chạm gây tai nạn. Hay các xe gắn máy chở hàng do các thanh niên điều khiển thường chạy rất ẩu và luôn lấn đường phía bên kia cũng thường gây tai nạn giao thông.

Sự coi thường luật giao thông của những ngừơi tham gia giao thông. Đây có thể coi là nguyên nhân chính gây ra tai nạn giao thông.Trên đường, dù là đường trong phố hay là đường quốc lộ đều có kẻ vạch quy định làn đường cho ôtô, làn đường cho xe gắn máy. Nhưng hiện nay, xe gắn máy chạy lấn tuyến là chuyện bình thường và tại nạn xảy ra cho hành động chạy lấn tuyến này chiếm tỷ lệ rất cao.

Dù đã biết rằng tác hại của tai nạn giao thông là rất lớn nhưng nhiều người vẫn xem thường sinh mạng của mình. Một số người đã không thực hiện đúng luật giao thông mà khi được nhắc nhở còn tỏ thái độ bất mãn với cảnh sát giao thông. Nhiều thanh niên trẻ tổ chức những cuộc đua xe thần tốc, coi sinh mạng của mình như rơm rác. Những thanh niên đó đã không biết lo cho tương lai, mà còn phá hoại công sức mà các đấng sinh thành đã nuôi mình khôn lớn. Còn đối với một số tài xế ôtô khi ngồi sau tay lái thì phóng nhanh, vượt ẩu bất chấp mạng sống của nhiều người trên đường, cầm lái vượt quá thời gian quy định mà không nghỉ ngơi, nạn tranh giành khách lộng hành,… Các chủ xe vì kiếm đồng lời đã “ép” tài xế (người làm thuê cho mình) phải cho xe chạy càng nhanh càng tốt và tai nạn đương nhiên xảy ra. Riêng người đi xe gắn máy thì vượt đèn đỏ, lạng lách, chở hai, chở ba, chạy xe trong tình trạng say rượu. Ngay cả người đi bộ cũng băng qua đường, đi dưới lòng đường tự nhiên. Đ ó l à nh ững hành động tiêu cực trong khi tham gia giao thông rất đáng lên án. Chính những hành động đó đã cướp đi sinh mạng của biết bao người để lại sự tiếc thương trong lòng người thân.
Ðã đến lúc tất cả mọi người cùng phải vào cuộc và xem cuộc chiến chống vi phạm an toàn giao thông, tai nạn giao thông như cuộc chiến chống HIV/AIDS vậy. Làm được thế mới có thể hạn chế được tai nạn giao thông đáng tiếc xảy ra, giúp cho xã hội ổn định phát triển và ngày càng tiến bộ văn minh. Vì khi mọi người đều có ý thức tham gia giao thông đó cũng là điều khẳng định sự văn minh của con người, của đất nước. Trong nhiều năm qua có rất nhiều tổ chức đoàn thể đã tham gia tích cực trong công tác tuyên chiến với tình trạng vi phạm an toàn giao thông, như Ðoàn thanh niên đã làm rất tốt công tác tuyên truyền về ý thức tham gia giao thông trong lực lượng đoàn viên thanh niên. Đã có 01 điều cấm trong chương trình công tác Ðoàn và phong trào thanh niên trường học đối với đoàn viên thanh niên học sinh là không được đi xe gắn máy đến trường. Với việc làm này, tình hình học sinh đi xe gắn máy đến trường không còn nữa, song khi ở nhà, cha mẹ vẫn cứ cho con mình sử dụng xe gắn máy nên tình trạng học sinh vi phạm an toàn giao thông cũng như gây tai nạn vẫn xảy ra. Ðiều đó đã cho thấy sự tích cực của chúng ta trong công tác phòng chống vi phạm an toàn giao thông còn bộc lộ sự thiếu ý thức nghiêm trọng.

Chúng ta không được phép chấp nhận thương vong do giao thông như là một hậu quả tất yếu của phát triển kinh tế. Mỗi một mạng sống đều quý giá. Nhân ngày Sáng tạo, vì chúng ta coi trọng an toàn giao thông đường bộ, tất cả chúng ta - trong cuộc sống riêng, trong công việc và trong các cộng đồng của mình - hãy giúp đỡ lẫn nhau để ngăn không cho thương tật do tai nạn giao thông lấy đi những ích lợi do sự thịnh vượng kinh tế còn mới mẻ của Việt Nam mang lại. Mọi người hãy nghĩ an toàn là trên hết và xin đừng đi xe máy mà không đội mũ bảo hiểm.

Riêng chúng ta ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường cần phải rèn luyện và tu dưỡng đức tính thật hiện tốt an toàn giao thông, để giảm thiểu tai nạn giao thông. Cố gắng phấn đấu để trở thành một công dân tốt.Đừng để chết vì thiếu hiểu biết về luật giao thông.
Bùi Minh Tùng 12A5

Chuyện không của riêng ai

Bài viết của Hồ Như Ngọc-12A5
Hiện nay, an toàn giao thông đã trở thành vấn dề cấp bách được đặt lên hàng đầu trước tình hình xã hội nước ta.Theo thống kê của Cục Đường bộ Việt Nam, trong 6 tháng đầu năm 2007 qua, cả nước đã xảy ra 7669 vụ tai nạn giao thông, làm chết 6910 người, bị thương 5919 người. Có 38 tỉnh, thành có số vụ tai nạn giao thông tăng so với cùng kỳ. Tai nạn giao thông ở Việt Nam đã trở thành đại dịch. “Mỗi ngày ở nước ta có khoảng 30 người chết vì tai nạn giao thông. Nếu nhân với một năm 365 ngày là gần 11.000 người chết! Khủng khiếp không khác tai họa một cơn sóng thần, TS-BS Vỏ Văn Nho, trưởng khoa ngoại thần kinh Bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM cho biết. Vậy nên thế hệ tuổi trẻ học đường tương lai chúng ta đây cần phải biết suy nghĩ và có những hành động như thế nào để góp phần giảm thiểu tình trạng tai nạn giao thông đang ngày một gia tăng ở nước ta.

Trước tiên ta nên tìm hiểu thế nào là tai nạn giao thông? Tai nạn giao thông là sự việc bất ngờ xảy ra ngoài ý muốn chủ quan của người điểu khiển phương tiện giao thông khi đang di chuyển trên đường giao thông do vi phạm các quy tắc an toàn giao thông hay do gặp những tình huống, sự cố đột xuất không kịp phòng tránh, gây nên thiệt hại nhất định về người và tài sản. Tai nạn giao thông đã có từ rất lâu trong lịch sử dưới nhiều hình thức khác nhau. Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa có một định nghĩa thật chính xác có thể lột tả được hết những đặc tính của nó.Về cơ bản, tai nạn giao thông có những đạc tính như: được thực hiện bằng những hành vi cụ thể; gây ra những thiệt hại nhất định về tính mạng, sức khỏe con người, vật, tài sản…; chủ thể trực tiếp thực hiện hành vi cuối cùng trong vụ tai nạn giao thông cụ thể phải là đối tượng đang tham gia vào hoạt động giao thông; xét về lỗi, chỉ có thể là lỗi vô ý hoặc là không có lỗi, không thể là lỗi cố ý..
Trên phạm vi toàn cầu, tai nạn giao thông là một trong những nguyên nhân gây tử vong nhiều nhất cho người trưởng thành (trung bình làm chết trên dưới 1 triệu và bị thương hàng chục triệu người mỗi năm) chỉ tính riêng trong năm 2002, tai nạn giao thông trên thế giới đã làm cho 1,2 triệu người thiệt mạng và triệu người bị thương. Hàng năm, số vụ tai nạn giao thông lại tăng thêm 10% (con số này ở các nước nghèo vẫn đang phát triển cao hơn tỉ lệ ở các nước công nghiệp phát triển).
Tình hình tai nạn giao thông nước ta trước khi nhà nước buộc người dân phải đội mũ bảo hiểm là vô cùng trầm trọng. Chỉ riêng 6 tháng đđầu năm 2007, treân đđịa bản cả nước đã xảy ra 7.936 vụ tai nạn giao thông, làm chết 7.122 người, bị thương 6.048 người. Như vậy, so với 6 tháng đầu năm 2006, số tai nạn giao thông tăng 3,9%, số người bị thương tăng 1,8% và điều đáng quan ngại là số người chết đã tăng đến 9,9%, có nghĩa là số vụ tai nạn giao thông ngày càng đặc biệt nghiêm trọng.

Những con số trên một lần nữa cảnh tỉnh chúng ta, chỉ một phút bất cẩn là có thể ảnh hưởng đến mạng sống của mình và mạng sống của những người khác cùng tham gia giao thông. Chỉ một phút bất cẩn, một phút lơ đễnh có thể làm cuộc sống của bao nhiêu người phải rơi vào bế tắc, túng quẫn.
Có thể thấy điển hình là vụ tai nạn ngày 24/5 của 44 học sinh lớp 11B13 trường PTDL Nguyễn Khuyến trong chuyến đi du lịch tại Tác Giang Điền đã cướp đi sinh mạng của 5 em học sinh và 8 em bị thương nặng.Tất cả còn quá trẻ, có thể các em chính là những chủ nhân tương lai của đất nước, niềm tự hào của ba mẹ, gia đình và bạn bè. Chỉ vì một phút bất cẩn của tài xế mà bao hi vọng đã dập tắt. Trong đó có em học rất giỏi, có em lại sắp lên đường đi du học. Nỗi đau về những em đã mất có lẽ sẽ dần nguôi ngoai nhưng với những em bị thương thì sao. Tất cả sẽ mang trong mình về nỗi đau về tâm hồn lẫn thể xác không gì có thể bù đắp được. Giá như tài xế không bất cẩn như vậy, giá như mọi người yêu chính bản thân mình và mạng sống của nhiều người khác hơn.Vâng, giá như… tất cả đã quá muộn
So với những năm vừa qua, tình hình tai nạn giao thông qua ghi nhận tại các bệnh viện là không hề giảm mà có chiều hướng gia tăng. Số ca chấn thương sọ não tử vong bình quân tại bệnh viện những năm gần đây là 1.400 đến 1.600 ca/năm
Những hậu quả do tai nạn giao thông gây ra sẽ như thế nào? Nạn nhân bị chấn thương sọ não nặng phải điều trị nội trú, có nguy cơ tử vong rất cao hoặc dù cứu sống được cũng để lại nhiều di chứng nặng nề như sống đời sống thực vật, mất ngôn ngữ, liệt chân tay, động kinh…Thương tổn ở não không chỉ để lại di chứng tàn phế cho bản thân người bị tai nạn giao thông mà còn để lại nhiều khó khăn cho gia đình họ. Hơn thế nữa tai nạn giao thông còn ảnh hưởng đến xã hội, đến sự phát triển kinh tế của đất nước, của khoa học, làm mai một tài năng của đất nước. Vì đa số người bị chấn thương sọ não có độ tuổi từ 20 đến 40 tuổi, nhiều người trong số đó là kỹ sư, bác sĩ, kiến trúc sư, nhà nghiên cứu khoa học…
Nói tóm lại, những tác hại và ảnh hưởng do tai nạn giao thông gây ra thật khủng khiếp. Vậy từ đâu mà gây ra tai nạn giao thông? Thật ra có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tai nạn giao thông, do xe cộ quá nhiều, chủ yếu là xe găn máy lại cộng thêm ý thức người dân về an toàn giao thông quá kém, hệ thống lưu thông chưa an toàn, chất lượng phương tiện giao thông chưa đảm bảo. Do cơ sở hạ tầng của giao thông kém, không đáp ứng được lưu lượng các loại xe-người quá đông đặc. Do nhà nước chưa có những phương pháp tích cực về giao thông. Ngoài ra một phần cũng do sự thiếu trách nhiệm của cảnh sát giao thông, những cơ quan giám sát thực hiện, người thực thi nhiệm vụ kiểm soát giao thông chưa làm hết trách nhiệm của mình, chưa thấy hết hậu quả và đánh giá đúng mức mức độ nghiêm trọng của tai nạn giao thông.
Và tệ hại hơn nữa là xuất hiện trường hợp cảnh sát gaio thông nhận hối lộ…
Giờ đây, chúng ta nên làm gì để giảm thiểu tai nạn giao thông? Mỗi người dân nên tự ý thức hơn trong an toàn giao thông, nâng cao sự hiểu biết của mình. Tuyên truyền vận động những người xung quanh mình cùng tham gia thực hiện tốt luật an toàn giao thông.Thanh niên chúng ta nên tình nguyện góp phần tham gia điều hành gaio thông đồng thời phát động thêm mọi người…Nên chú trọng giáo dục ý thức trách nhiệm đối với các cấp, các lực lượng chức năng làm công tác kiểm soát trật tự an tòan giao thông; kiên quyết xử lí hành vi lợi dụng quyền hạn, chức vụ và thiếu trách nhiệm gây tai nạn giao thông. Tăng hình thức xử phạt với mức chế tài cao hơn về tài sản, xử lý hình sự không phân biệt bất kể là người đi bộ, người điều khiển phương tiện thô sơ và cơ giới nhằm răn đe, ngăn chặn có hiệu quả hành vi vi phạm luật giao thông…
Trên đây là những giải pháp cấp thiết để giảm thiểu tai nạn giao thông. Năm 2008 vừa qua, việc đội mũ bảo hiểm của tòan dân đã hạn chế được số vụ tai nạn so với những năm trước. Đây cũng là một trong những biện pháp rất thiết thực và cũng tạo được những kết quả rất khả quan.
Toàn dân nói chung, tuổi trẻ học đường chúng ta nói riêng cần phải biết xác định được phương hướng tu dưỡng phấn đấu để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông, một cơn đại dịch khủng khiếp đang diễn ra hàng ngày trên khắp nước Việt Nam. Chúng ta hãy yêu quý mạng sống của mình và mạng sống của người khác hơn nữa, đó chính là động lực lớn nhất giúp chúng ta cùng nhau cố gắng phấn đấu hết mình thực hiện đúng luật giao thông nhằm giảm thiểu tai nạn giao thông, giúp cho xã hội, đất nước ngày một văn minh hơn, tiến bộ hơn.

Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai

Họ tên: Phan Tú Uyên Lớp:12TA2

Tinh thần đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ giống nòi là cơ sở của tình yêu quê hương, đất nước. Tinh thần ấy được thể hiện qua những việc làm cụ thể hàng ngày mà ta có thể bắt gặp ở mọi nơi. Đó là kết quả của tấm lòng tương thân, tương ái đã lưu truyền bao đời nay của dân tộc ta. Hiện nay, ở nước ta có nhiều cá nhân, gia đình, tổ chức thu nhận trẻ em cơ nhỡ, lang thang kiếm sống trong thành phố, thị trấn về những mái ấm tình thương để nuôi dạy, giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh, tốt đẹp. Đây là những cử chỉ và hành động thiết thực của những nhà hảo tâm. Chúng ta cần biểu dương những tấm lòng ấy để nhân lên thành những gương người tốt, việc tốt điển hình trong cuộc sống.
Hiện nay, đất nước đang bước vào thời kì đổi mới, nền kinh tế thị trường phát triển, hoà nhập với quốc tế, nhiều cá nhân, nhiều gia đình, tổ chức làm ăn rất phát đạt, họ muốn chia sẻ tình thương, lòng nhân ái với những người lao động nghèo, những người cơ nhỡ trong xã hội đặc biệt là các trẻ em cơ nhỡ, lang thang kiếm sống trong thành phố, thị trấn bằng cách thu nhận về những mái ấm tình thương để nuôi dạy, giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh, tốt đẹp. Đây là một việc làm cao thượng, bộc lộ tính nhân đạo cao đẹp.
Ở bùng binh hàng xanh, không ít trong chúng ta bắt gặp những cảnh tượng hết sức đau lòng. Các em nhỏ, chỉ ở độ tuổi ê a, vậy mà đã phải đi xin từng đồng tiền lẻ của những người đi đường. Những tia nắng cuộc đời đã chiếu lên làn da non nớt của chúng, sạm đen và dày hơn. Tự hỏi, trong cuộc sống còn bao nhiêu đứa trẻ như thế nữa, tại sao chúng lại phải gánh trên vai số phận nghiệt ngã như vậy! Trong khi những đứa trẻ đồng trang lứa thì đang sống trong bầu không khí đầy ắp tình thương của biết bao người, còn chúng thì phải nai lưng sống qua ngày, đã vậy, đôi lúc còn phải cam chịu những ánh mắt thờ ơ, những sự ghẻ lạnh từ những con người không có trái tim
Bác Hồ nói:

Trẻ em như búp trên cành,

Biết ăn, biết ngủ, biết học hành là ngoan

Trẻ thơ là độ tuổi ăn chưa no, lo chứa tới, rất cần sự cưu mang, đùm bọc, che chở, dạy dỗ của người lớn để hình thành nên những nhân cách tốt đẹp, có ích cho xã hội. Thế nhưng, những đứa trẻ bất hạnh, không có mái ấm gia đình, không có tình thương của cha mẹ và người thân, chúng phải tự bương trải kiếm từng miếng cơm, manh áo. Hàng ngày phải tiếp xúc với các tệ nạn xã hội, các em dễ bị lôi kéo vào những con đường xấu và từ đó trở thành gánh nặng cho xã hội, cho cộng đồng. Nhận thức rõ điều này, nhiều cá nhân, gia đình, tổ chức đã thu nhận những trẻ em cơ nhỡ, lang thang kiếm sống đó về những mái ấm tình thương. Bằng tình thương, sự đùm bọc, bằng tấm lòng nhân ái, bao dung nuôi dạy, giúp đỡ các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh, tốt đẹp. Các tổ chức như Trung tâm nuôi dạy và đào tạo việc làm cho trẻ em lang thang, cơ nhỡ Thái Bình, Trung tâm nuôi dưỡng, bảo trợ trẻ em Gò Vấp, Trường mái ấm Bà Chiểu,… là những ví dụ điển hình. Và có rất nhiều người đã lớn lên từ những mái ấm ấy, thành công và để lại tên tuổi cho đời như cố diễn viên Lê Công Tuấn Anh, nghệ nhân Lương Tấn Hằng, hiệu trưởng – nhà giáo ưu tú Phạm Thị Vy,…
Thế nhưng, đâu đó vẫn còn những hiện tượng tiêu cực như đối xử bạo hành với trẻ em, lợi dụng những tổ chức này để tranh thủ sự ủng hộ của các quỹ nhân đạo, bóc lột sức lao động của trẻ em, thái độ ghẻ lạnh, dửng dưng, thờ ơ trước nỗi đau, nỗi bất hạnh của trẻ em lang thang ngoài đường phố
Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai. Trẻ thơ được coi như tương lai của đất nước, một đất nước có phồn thịnh được hay không là nhờ vào thế hệ ấy! Nhưng, đất nước ta đang phải chịu sự thiếu hụt của rất nhiều tài năng đang chơi vơi giữa dòng đời. Vậy nên, cần thêm nhiều nữa những mái ấm tình thương như Trung tâm nuôi dạy và đào tạo việc làm cho trẻ em lang thang, cơ nhỡ Thái Bình, và cũng cần thêm nhiều nữa những lòng hảo tâm như nghệ nhân Lương Tấn Hằng.

Tóm lại, yêu thương, giúp đỡ, thu nhận trẻ em cơ nhỡ, lang thang kiếm sống trong thành phố, thị trấn về những mái ấm tình thương để nuôi dạy, giúp đỡ các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh, tốt đẹp là một hành động đáng để xã hội và quần chúng nhân dân ủng hộ và làm theo

Hãy quý trọng mạng sống bản thân cũng như tôn trọng sinh mạng người khác .

Thái Hồng Mai 12A5 VTS
Ông bà ta thường nói : " Con hư tại mẹ , cháu hư tại bà " . Khi các bậc cha mẹ quản giáo con cái không nghiêm khắc thì chúng dễ làm điều ko đúng . Gia đình , nhà trường và xã hội cần lên tiếng nói chung cho việc giáo dục ý thức chấp hành luật lệ giao thông đối với tuổi học trò . Đất nước ta đang trên đà phát triển, đời sống vật chất tinh thần của nhân dân đc nâng cao , Và thế hệ trẻ là niềm hy vọng , là thế mạnh để phát triển đất nước , bên cạnh đó thế hệ trẻ cũng góp phần không ít vào việc xây dựng đất nước văn minh lành mạnh và an toàn . Trong nhiều năm trở lại đây , vấn đề tai nạn giao thông đang là một điểm nóng thu hút sự quan tâm , lo ngại của dư luận bới do mức độ thiệt hại về tài sản lẫn sinh mạng mà vấn đề này gây ra quá lớn. Vậy tuổi trẻ học đường có những suy nghĩ và hành động nhý thế nào để giảm thiểu tai nạn giao thông .
Khi tan trường, học sinh “tụm năm, tụm ba”, dừng đỗ xe dưới lòng đường; đi xe đạp dàn hàng ba, hàng bốn hay đi xe máy, thậm chí kẹp ba, kẹp bốn, lạng lách, đánh võng,... là chuyện rất bình thường . Một số thống kê các tai nạn giao thông cho thấy , hơn 20% tai nạn giao thông là do học sinh, sinh viên vi phạm. Các lỗi vi phạm của học sinh, sinh viên cũng hết sức đa dạng: điều khiển xe mô tô phóng nhanh, vượt ẩu, chở quá số người quy định, đi vào đường cấm, đường ngược chiều, đi dàn hàng ngang trên phố gây cản trở giao thông; không có đăng ký, biển số, giấy phép lái xe, vượt đèn đỏ. Một số học sinh, sinh viên còn tự ý thay đổi màu sắc, nhãn mác, lắp hệ thống đèn chiếu sáng, đèn soi biển số, đèn trang trí mô tô sai quy định, lắp còi sai âm lượng, tụ tập thành nhóm đi tốc độ cao, lạng lách, đánh võng, đi xe mô tô, xe đạp một bánh, quẹt chân chống xuống nền đường nhựa, đùa nghịch gây rối trật tự trên phố...
Đã có không ít tai nạn giao thông thảm khốc xảy ra và chuyện vi phạm giao thông của học sinh, sinh viên đã ko còn là chuyện về ý thức trách nhiệm và đạo đức nơi bản thân học sinh, sinh viên. Vậy trách nhiệm giáo dục là do ai?
Trước những hậu quả của tai nạn giao thông, một số địa phương đã có những biện pháp quyết liệt, chẳng hạn như cấm học sinh phổ thông đi xe máy đến trường. Tuy nhiên, do chưa có sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình, nhà trường và các cơ quan chức năng nên các biện pháp trên tỏ ra không hiệu quả. Vậy thì do đâu không có được sự phối hợp này? Lỗi là do ai?
Theo tình hình hiện nay , với một đời sống cao và nhu cầu vật chất lên rất cao như thế này thì không thể không tránh khỏi việc học sinh , sinh viên chạy đua theo nhu cầu vật chất tiền bạc . Các bậc phụ huynh Việt Nam vốn quen yêu thưong , chiều chuộng con mình một cách quá đáng. Không chỉ như vậy , có một số phụ huynh làm ngơ với những sai trái của con em hoặc gián tiếp tiếp tay cho con trẻ trong việc giáo dục chúng chấp hành nghiêm chỉnh luật giao thông . Tình trạng tai nạn ngày một gia tăng còn do sự ý thức chưa cao của học sinh, sinh viên . Giới trẻ chỉ đua theo những thứ vật chất xa hoa như : xe đẹp mắc tiền, di dộng , ăn chơi ... Do đó việc thích ứng và quan hệ bạn bè cũng là nguyên nhân chính cho những tai nạn đáng tiếc xảy ra . " Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò " , không học sinh nào không có những trò ranh ma , trêu chọc hay khẳng định bản lĩnh của mình . Vấn đề ở đây là những trò chơi ấy không còn trong sáng, ngây thơ dễ thương mà quái ăm . Sự thiếu ý thức của các em trước hết là do lỗi của cha mẹ . Họ mải mê lo làm ăn , buôn bán , không dành nhiều thời gian cho các em, không quan tâm đến việc dạy dỗ con cái, không giáo dục các em ý thức chấp hành pháp luật . Họ nghĩ chỉ cần cho các em ăn học vui chơi , không thua kém các bạn cùng lứa là đủ . Nhưng trên thực tế , đã có rất nhiều trường hợp các em học sinh vì sự qua loa của cha mẹ mà vướng vào các tệ nạn xã hội , vào những cuộc ăn chơi mà với lứa tuổi các em là không cần thiết . Các em rất cần sự quan tâm , chia sẻ của cha mẹ. Những cử chỉ ân cần của mẹ , những lời động viên của cha ... là điều mà tất cả các em mong muốn. Không chỉ như vậy, còn có nhiều phụ huynh chiều chuộng con , dung tùng con mình khi các em đòi xe môtô hoặc xe máy phân khối lớn đến trường khi chưa có bằng giấy phép lái xe. Các bậc phụ huynh nhiều lúc quá tin tưởng con mình , không chú tâm đến các hoạt động vui chơi ; khi cho con mua xe với lý do đi đến trường hay học thêm v. v. .. vậy thì có một phụ huynh nào nghĩ con mình có thể sẽ dùng xe để đua , để so tài với các bạn hay không? Những cuộc đua sinh ra rất rất nhiều các " anh hùng xa lộ " hay " công tử tốc độ " v.v.v .. vậy thì đã có bao nhiêu tình mạng tài sản con ngưòi bị chà đạp , mất đi oan uỗng vì những danh hiệu đó . Bên cạnh đó , còn có các cuộc ẩu đả xảy ra liên tiếp khi cãi vã lẫn nhau . Điều đó , ảnh hưởng đến ai ? Đến chính bản thân chúng . Vậy có đáng để những chuyện đáng tiếc như vậy xảy ra hay không? Câu hỏi này chắc chính các bạn : học sinh, sinh viên đều biết rõ nhưng vẫn làm : " Biết trước hậu quả mà vẫn đâm đầu vào đó " , là do chúng ta : những học sinh, sinh viên quá xem thường mạng sống người khác cũng như vô trách nhiệm với chính mạng sống của mình.
Một người công dân có bản lĩnh, có ý thức, có lý tưởng đẹp là một thành quả dài của quá trình dạy dỗ giáo dục tri thức từ nhà trường : môi trường giáo dục tốt nhất . Với xu thế đất nước đi lên phát triển quá nhanh , việc đào tạo một đội ngũ học sinh , sinh viên có tri thức cao là điều vô cùng cần thiết . Ngày xưa , học sinh đến trường với những lòng kính trọng, yêu mến thấy cô : " Một chữ cũng là thấy, nữa chữ cũng là thầy " , " Muốn qua thì bắc cầu Kiều, muốn con hay chữ phãi yêu lấy thầy " ... thì giờ đây không còn được như xưa nữa. Các phụ huynh quá đặt nặng vần đề : Con mình phải giỏi , phải đứng nhất .. hay là phải đậu cao v.v.v.. đòi hỏi các thầy các cô phải dốc hết sức mình để truyền đạt tri thức cho các em . Các em đến trướng học rất nhiếu môn như : Văn, Toán , Anh , ... vậy có phụ huynh nào thắc mắc con em mình phải học mấy môn không ? Tổng cộng là mười ba môn , với số lượng môn học và bài học nhiều đến như vậy thì một ngày hay một tuần đi học thầy cô có thời gian truyền đạt kịp không? Vậy thì thời gian đâu mà giáo dục ý thức công dân , giáo dục đạo đức cho các em . Không những thế , có nhiều phụ huynh vì thương con , xót con mà không chịu cho nhà trường giáo dục con mình . Họ còn lên tiếng phê phán, bình phẩm các thầy các cô ... Làm vậy có quá đáng không ? Trên đời này , không có thầy nào cô nào mà ghét học trò mình cả . Nhưng do thế hệ trẻ hiện nay quá được cưng chiều nên cái " uy "của thấy cô ko còn mạnh mẽ như trước nữa . Và vì thế , một bộ phận nhỏ học sinh , sinh viên bỏ qua lời dạy thấy cô cũng là một điều dễ hiểu.
Ngoài ra , nguyên nhân tai nạn giao thông ngày một gia tăng là do các cơ quan nhà nứơc cũng không quan tâm một cách đúng mức với giao thông học đường . Các điều luật áp dụng đối với hành vi vi phạm của các em được quy định trong văn bản pháp luật chưa đủ mạnh để răn đe. Một phần thiểu số các cán bộ thi hành pháp luật không nghiêm, không công bằng khi xử lý các vi phạm pháp luật, các hình thức xử phạt, làm cho việc giáo dục giới trẻ chấp hành luật không được ráo riết và chặt chẽ. Bên cạnh , đó ta cần phải nhắc đến : Cơ Sở Hạ Tầng của nước ta . Những yếu tố thuộc cơ sở hạ tầng phục vụ hoạt động giao thông như : đường , cầu , ...đều có những ảnh hưởng nhất định tới việc có xảy ra tai nạn giao thông hay không? .Những điều kiện của đường như :lưu lượng, độ bằng phẳng và độ nhám của mặt đường, tầm nhìn và độ chiếu sáng trên đường và sự bố trí của các biển báo hiệu cũng ảnh hưởng đến việc xảy ra tai nạn giao thông . Cơ sở hạ tầng phục vụ giao thông còn nhiều yếu kém, chưa đảm bảo các tiêu chuẩn kỹ thuật, không đồng bộ chính là một trong những nguyên nhân làm xảy ra nhiều vụ tai nạn giao thông .Điều này được thể hiện rõ nét ở các quốc gia kém phát triển và đang phát triển . Xét về mặt phương tiện giao thông cũng góp phần khiến các tai nạn giao thông ngày tăng cao. Từ năm 2000 đã chứng kiến sự gia tăng nhanh chóng của các loại phương tiện giao thông. Từ những chiếc ô tô, gắn máy... đầu tiên được xuất xưởng, ngày nay có hàng tỷ phương tiện giao thông các loại, từ những chiếc xe đạp, xe gắn máy, hay ô tô cho tới những chiếc máy bay tối tân... Tăng trưởng mạnh nhất là sự xuất hiện của các phương tiện giao thông đường bộ : xe máy , ô tô, .... Trên đà phát triển của thế hệ linh kiện điện tử , máy móc tối tân , hàng loạt các hãng hiệu xe máy, ô tô đủ mọi chủng loại được xuất xưởng . Đi kèm theo những sự gia tăng quá nhanh đó là sự lỗi thời, lạc hậu , những hạn chế của các loại xe. Bên cạnh những chiếc xe hiện đại, đảm bảo được những quy định về tiêu chuẩn kỹ thuật, tiêu chuẩn an toàn được bán với giá rất cao , thì những chiếc xe không đảm bảo chất lượng lưu thông được bán với giá khá rẻ hay những chiếc xe tự tạo , xe cũ tái chế ... thì việc gây ra nguy hiểm cho người sự dụng là điều ko thể không nghĩ tới.

Các nguyên nhân làm tăng các tai nạn giao thông đã quá nhiều , vậy mà các hậu quã của chúng thì nhiều vô kể . Ko có một từ , một ngữ , một câu nào diễn tả được sự thiệt hại khủng khiếp của tai nạn giao thông.
Từ khi Nghị quyết số 32/2007/NQ-CP ngày 29/6/2007 của Chính phủ được ban hành, nhìn chung việc chấp hành luật lệ giao thông đã có nhiều chuyển biến rõ rệt. Việc đội mũ bảo hiểm khi ngồi trên xe môtô, xe gắn máy đã dần trở thành thói quen, là nét đẹp văn hóa. Rõ ràng nhận thức của nhiều người dân đã thay đổi, tự giác đội mũ là để đảm bảo an toàn cho chính mình. Và chính thức chấp hành vào ngày 15/9/2007 : tất cả mọi công dân khi điều khiển các loại phương tiện lưu thông giao thông đều phải đội mũ bảo hiểm , ngay cả người ngồi trên xe máy đều phải đội mũ bảo hiểm . Đồng thời xử phạt nghiêm các trường hợp người điều khiển phương tiện giao thông không đội mũ bảo hiểm . Thì số vụ các tai nạn giao thông tren địa bàn TPHCM giảm đáng kể . Nhưng bên cạnh đó, vẫn còn nhiều vụ tai nạn giao thông xảy ra :Trong vòng 5 tháng đầu năm 2008 , tại TPHCM có 427 vụ tai nạn giao thông đường bộ , khiến 378 người chết và 151 người bị thương , giảm tương đối là khoảng 18% - 19% các trường hợp tai nạn giao thông .Con số có giãm đáng kể khi luật đội mũ bão hiễm ban hành nhưng vẫn còn khá cao . Nếu xét trung bình là 1 năm số lượng các vụ tai nạn giao thông giảm 6% - 7% , các trường hợp nạn nhân tử vong cũng như chấn thương sọ nảo giảm đáng kể , nhưng các vụ tai nạn nhỏ do va quẹt, lấn đường , lấn tuyến , chạy quá tốc độ ... vẫn còn nhiều . Vậy thì ý thức của công dân chưa được cao trong vấn đề đẳm bảo luật giao thông đường bộ
Đất nước ta là một nước đang phát triển , nên giới trẻ vẫn là một nguồn nhân lực dồi dào nhất . Nhưng nếu chúng ta , những thanh nhiên , không ý thức được sự quan trọng này mà cứ vô ý thức , quá vô tâm đến luật giao thông thì nguồn nhân lực tri thức cao này sẽ giảm đi rất nhanh chóng. Đối chiếu với các số liệu người chết, người bị thương nhiều như thế mà vẫn không thức tỉnh được công dân , không làm giới trẻ chú ý hơn trong việc lưu thông giao thông thì khá khó hiểu . Phải chăng , do giời trẻ bây giờ quá hờ hững , quá vô tâm hay sao? Thống kê từ các Bệnh Viện trên địa bàn TP , Bệnh Viện Chợ Rẫy , Chấn Thương Chỉnh Hình , ...hằng đêm có hàng trăm lần cấp cứu cho các trường hợp tai nạn giao thông lớn, bé . Thật lương tâm của mọi người để ở đâu ? Sao không nhận thức kỹ, suy nghĩ kỹ hơn trong khi tham gia lưu thông . Tất cả mọi người ai mà không có gia đình , bạn bè , ... vậy mà chỉ do một lúc sơ ý , một lúc nông nỗi , ... mà phải nhận lấy sự đáng tiếc từ các tai nạn thì có đáng hay không ? Biết bao nhiêu gia đình phải đau khổ , đớn đau vì mất người thân thương . Con mất cha mất mẹ , mẹ cha xa con mình , anh xa em, em xa chị .... những đau thương này , những giọt nước mắt này tại sao phải rơi chứ ? Những bệnh nhân cấp cứu nằm chực chờ cái chêt trong các bệnh viện , những nạn nhân bị tai nạn dẫn đến chấn thương nặng : liệt toàn thân , người thực vật , hay mất đi một phần cơ thể ... là không đáng xót xa hay sao? Những người cha người mẹ trên đường đi làm lại bị tai nạn , những đứa trẻ bé xíu ngây thơ phải nằm trên giường bệnh người đầy dây , ống truyền .... là không đau lòng hay sao.. ? Tất cà đều rất đau lòng nhưng làm sao mà biết trước được kia chứ . Ai mà biết được kết quả khi trên đường hàng vạn hàng ngàn người lưu thông . Tuổi trẻ chúng ta được tiếp thu nền kiến thức mới , tri thức cao mà lại là phần tử gây ra tai nạn giao thông nhiều nhất . Những trò chơi đùa cợt ranh ma : lạch lách , đánh võng , chạy một bánh .... đã khiến cho rất rất nhiều gia đình tang tóc , mà vồn dĩ các nạn nhân đó ko đáng bị như thế . Chì vì một phút nông nỗi , một chút hưng phấn là tuổi trẻ tham gia ngay vào các trò chơi số mạng , xem thường mạng mình cũng như chà đạp , đánh đổ sinh mạng người khác . Vốn dĩ còn nằm trong lòng ba mẹ thì biết gì là chuyện đời chứ ? Các " cậu ầm , cô chiêu " đòi bố mẹ mua xe rồi đem xe đi làm những trò vô bổ : họ có thể thản nhiên uống rượu say trong khi lái xe , kéo băng kéo đàn mà đua tốc độ trên các tuyến đường cao tốc , họ kè nhau mà thực hiện những màn " ảo thuật " như : chạy 1 bánh , để chân lên xe , hay nằm mà điều khiển xe ...và rồi hậu quả của chúng là : bị thương , chấn thương hay nặng nhất là tử vong . Họ là những người dân sống hiền lành, lương thiện , họ yêu thương gia đình mình , con cái mình bằng cả tất cả tấm lòng ... họ tốt như thế có đáng phải chết hay ko? Những cô cậu giàu sang vi phạm luật giao thông ,gây ra tai nạn ... hiển nhiên đến nỗi xem đó là " vận xui " . Trên đời này nhiều xui đến thế sao ? " Vận Xui " có thể có một nhưng không thể có hằng trăm hằng ngàn " Vận xui " như thế. Tuổi trẻ hiện nay ỷ y vào bố mẹ , xem thường pháp luật ... họ nghĩ " Có tiền mua tiên cũng đc " . Khi tai nạn xảy ra , họ sẳn sàng vung tiền ra để gọi là : " Xin lỗi " . Mạng sống có thể dùng tiền bạc để mua bán , trao đổi . Nước mắt của người thân nạn nhân , nỗi đau thương của các bà mẹ , bà vợ , sự đau lòng , đau đớn của các đứa con ... của các nạn nhân có thể dùng tiền để chối bõ , xua tan ư? Tác hại của các tai nạn giao thông quá lớn , có hơn hàng tỷ đồng được sử dụng trong việc đền bù thiệt hại , sử chữa lại phương tiện hay là cơ sở hạ tầng .. Việt Nam là một nước công nghiệp , phần lờn người dân lao động là công nhân , có phải nên sử dụng tiền bạc vào xây dựng các cơ quan xí nghiệp , các trung tâm văn hóa , các nhà máy lớn ...vậy mà nhà nước ta hàng năm phải tồn quá nhiều tiền cho các tai nạn giao thông . Vậy , vô ý thức , vô kỷ luật trong việc tham gia giao thông không chỉ làm tổn hại bản thân ,tổn hại người khác , mà còn ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của đất nước .
Trên thực tế , ko phải chỉ các nạn nhân của các vụ tai nạn giao thông mới phải làm người ta đau xót . Mà ngay cả những người gây ra tai nạn cũng không ngoại lệ . Các phụ huynh yêu thương , chiều chuộng con , dung túng con làm sai làm quấy ... vậy họ cũng là người lãnh cái hậu quả họ gieo . " Nhân quả báo ứng " , " Gieo nhân nào gặt quả nấy " ... chúng ta coi thường mạng người khác thì người khác cũng xem thường mạng mình . Khi những " anh hùng " chạy với tốc độ cực cao , những " ảo thuật gia " làm trò thì " vận xui " ko chỉ đến với những người khác mà chính bản thân chúng ta sẽ nhận lãnh hậu quả . Khi lưu thông như thế thì chấn thương của bản thân người vi pham luật là nặng nhất , dễ dẫn đến tử vong nhất . Là con phải trả hiếu cho ba mẹ là chuyện đương nhiên , là con được ba mẹ cưng chiều là phước, các " cô cậu " chưa trả hiếu cho bố mẹ mình thì đã bắt những người sinh thành , người thương mình nhất phải rơi những giọt nước mắt ân hận , sai lầm khi dung túng cho con . Không nỗi đau nào lớn bằng nỗi đau của ba mẹ khóc thương con , tre già phải khóc măng non cả . Nhiều gia đình , nhiều phụ huynh còn chết đứng người khi biết con mình ko lành lặn như xưa hay phải sống nửa đời còn lại trên giường bệnh . Các " anh hùng " , nhà " ảo thuật " giờ đây mới thấy xót thương , mới thấy ân hận là đã quá muộn . Sống lành lặn không muốn , tổn hại thân thể người khác , để rồi giờ đây chịu cảnh đau lòng . Dư luận xót thương cho các nạn nhân chứ ko xót thương cho những ai như vậy . Nhưng dư luận sẽ tội nghệp cho họ, các học sinh , sinh viên , chỉ vì bốc đồng ham chơi , đua đòi mà đánh mất tương lai . Và cũng xót xa cho những phụ huynh vì yêu con quá đáng mà hại cả cuộc đời con mình .
Bên cạnh đó , còn phải nói đến những hậu quả to lớn do các nhà thầu thi công công trình quá cẩu thả, rút ruột công trình làm cho các con đường thiếu chất lượng , ko đảm bảo nhu cầu giao thông của người dân . Các nhà máy sản xuất phương tiên lưu thông không đảm bảo chất lượng thành phẩm xe như : đèn , kèn , thắng ... Chúng ra cũng cần xét đến sự lơ là của các cán bộ giao thông : không tuần tra chặt chẽ gắt gao trên các tuyến đường , xứ lý vi phạm không nghiêm , thiếu tính công bằng ... Đây cũng là tiêu cực của của các tai nạn giao thông . Chính nó làm cho người dân tái phạm liên tục sau những lần vi phạm nhất là giới trẻ . Người ta nói : " Hành động của người lớn chính là tấm gương cho giới trẻ noi theo " , nếu các công dân nói chung và các bậc phụ huynh nói riêng không chấp hành đúng luật , thường xuyên vi phạm , gây tai nạn thì sẽ làm cho con em mình noi theo , làm sai theo , ý thức sai về luật pháp ả
Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ ý thức của người dân. Nếu như họ biết quý bản thân mình, biết tuân thủ luật lệ giao thông thì sẽ chẳng có những điều thương tâm và đáng tiếc. Hồi chuông cảnh báo luôn rung lên, nhắc nhở mọi người hãy biết chấp hành giao thông, vì sự an toàn của bản thân và xã hội.
Nhận thấy được hậu quả và tác hại của tai nạn giao thông , nhà nước ta đã có nhiều chính sách cũng như biện pháp khống chế tình hình tai nạn giao thông ngày một tăng trên địa bàn thành phố .
Từ năm 2001 , UNICEF đã giúp đỡ chính phủ Việt Nam thực hiện nhiều biện pháp giảm thiểu số thanh thiếu niên chết do các tai nạn thương tích , đặc biệt là tai nạn giao thông . Vì đây là một trong các nguyên nhân gây tử vong khá cao.
Ở cấp quốc gia UNICEF cùng với Bộ Y tế, Uỷ ban Dân số, Gia đình và Trẻ em và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia đã triển khai các hoạt động nhằm tăng nhận thức về phòng tránh tai nạn và an toàn giao thông. Áp phích, tờ rơi về an toàn giao thông và sử dụng mũ bảo hiểm đã được phân phát rộng rãi trên toàn quốc trong thời gian qua .UNICEF cũng vận động để giúp cho công chúng hiểu rõ hơn về luật giao thông và tăng cường nghiêm chỉnh chấp hành luật. UNICEF cũng thúc đẩy sử dụng mũ bảo hiểm đặc biệt mũ bảo hiểm cho trẻ, và các hành vi lái xe an toàn trong thanh niên. Những hành động nguy hiểm thường gặp của thanh niên như lạng lách, đua xe máy là nguồn gốc của nhiều tại nan giao thông
Và tại các Quận , Huyện , và các địa phương cũng có nhiều biện pháp góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông :
Đặt biển báo giới hạn tốc độ, làm gờ giảm tốc, đèn hiệu giao thông, vạch dành cho người đi bộ ở khu vực có đông dân cư .
Thực hiện chương trình giáo dục phòng chống tai nạn giao thông trong trường học , giúp các học sinh , sinh viên có kiến thức tốt về kỹ năng lưu thông giao thông để tránh các tai nạn đáng tiếc khi đi bộ hay khi sử dụng xe đạp, xe máy.
Tổ chức các cuộc thi an toàn giao thông cho mọi người đặc biệt là đối với học sinh, sinh viên.
Hỗ trợ người dân thực hiện các hoạt động thông tin truyền thông phù hợp với điều kiện địa phương , đi sâu vào từng phường , từng tổ ân phố , từng hộ gia đình nhất là các giai đình có con em là học sinh , sinh viên .
Tại các trường học , thường xuyên tổ chức các buổi tuyên truyền hay xây dựng các buổi hoạt động vui chơi tìm hiểu về luật giao thông và phòng tránh tai nạn giao thông .
Các hộ gia đình , nhất là các phụ huynh lo lắng , quan tâm con em mình nhiều hơn . Cần chú ý đến các hoạt động vui chơi giải trí, quan hệ bạn bè của con em mình . Cần sáng suốt khi con em mình đòi hỏi những việc quá đáng : không mua xe cho con khi chưa đủ 18 tuổi và ko được phép sự dụng xe 150 phân khối khi chưa có phép lái xe ...
Tổ chức các cuộc hội thảo cho các cấp lãnh đạo xã về việc thi hành pháp luật bao gồm luật an toàn giao thông.
Nhà nước cần gắt gao hơn trong việc xử lý vi phạm luật giao thông , ráo riết hơn trong việc phân bố các cốt giao thông
Nâng cao ý thức của học sinh , sinh viên trong việc quý trọng sinh mạng mình cũng như người khác . Xây dựng lòng nhân ái , yêu thương con người trong mỗi học sinh , sinh viên.
Tuổi trẻ chúng ta mầm sống của đất nước , là nguồn nhân lực dồi dào phát triển đất nước . Muốn có ý thức cao trong mọi việc đời sống xã hội nói chung và luật giao thông nói riêng điều cần thiết đầu tiên là nâng cao dân trí . VN là 1 nước đang phát triển , giới trẻ cần tiếp thu nhiều văn minh mới của thế giới . Các cách quản lý người dân , bắt người dân chấp hành luật lệ 1 cách nhanh chóng và kỷ luật , cơ sở hạ tầng ... của các nước tiên tiến trên thế giới là một bài học , một kiến thức mới giúp ích rất nhiều trong việc xây dựng 1 đất nước văn minh giàu đẹp và an toàn . Các bạn trẻ hãy ý thức rằng : " Tử thần không ở đâu xa , mà ở cạnh bên bạn trên từng cây số " Hãy quý trọng mạng sống bản thân cũng như tôn trọng sinh mạng người khác .

Đáng tự hào cho những tấm lòng nhân đạo bao la giữa con người với con người

Hồng Phi Hùng Lớp: 12a5 – STT: 17 - VTS

Ở nước ta hiện nay có thể nói, số lượng các trẻ em cơ nhở đã có phần giảm thiểu là nhờ vào các chính sách, lòng nhân đạo, thương người giữa con người với con người đã thu nhận, nuôi dưỡng giáo dục những đứa trẻ mà tương lai gần như là một màu đen u ám. Nhưng bên cạnh đó một bộ phận không ít những đứa trẻ ấy vẫn còn hiện hữu đâu đó nơi đầu đường cuối hẻm đang hằng ngày mong chờ được sự giúp đỡ, từ những tấm lòng cao cả.

Trước hết ta hãy hiểu như thế nào là “trẻ lang thang cơ nhở”. “Trẻ lang thang cơ nhở” là một nhóm các đứa trẻ chọn lối sống ngoài vỉa hè, các thành phố lớn, tự tìm cho mình một sinh kế để nuôi sống bản thân. Những đứa trẻ ấy không có một nơi ở nhất định và cũng không nghề nghiệp ổn định và quan trọng hơn là trẻ phải hay tự xa lánh gia đình vì những tổn thương về mặt tâm lý.Đa phần những nguyên nhân dẫn đến việc trẻ trở thành trẻ lang thang đường phố là do gia đình đổ vỡ, trẻ bị bỏ bê hay bị người thân ngược đãi, gia đình nghèo không đủ ăn phải kiếm sống. Nhưng đa phần những nguyên nhân làm trẻ trở thành trẻ lang thang là do cách cư xử và thái độ của người thân đối với trẻ.

Hiện nay ở nước ta xuất hiện khá nhiều các mái ấm tình thương ở những tình thành, quận huyện trong nước thu nhận nuôi dưỡng, giáo dục những đứa trẻ lang thang cơ nhở sống ngoài đường phố. Điển hình như cô nhi viện Thánh An, Giáo phận Bùi Chu (Xuân Trường, Nam Định) hiện đang nuôi dưỡng hàng trăm trẻ bị bỏ rơi, mồ côi, khuyết tật, không phân biệt lương, giáo. Ban giám đốc Cô nhi viện, đội ngũ thiện nguyện nơi ấy và bao tấm lòng từ thiện đang gắng hết sức mình để chăm sóc, dưỡng dục các cô nhi... Làng trẻ em SOS Đồng Hới (Quảng Bình) là nơi chăm sóc, nuôi dưỡng 94 mảnh đời mồ côi. 14 mẹ, dì ở đây cũng là những phụ nữ có nỗi buồn trong cuộc sống. Và họ tìm niềm vui sống bằng sự tận hiến cho tình yêu…

Không chỉ ở các mái ấm tình thương mà đối với những con người, những cá nhân,những gia đình bình thường họ củng biểu hiện lòng nhân đạo, tình thương của mình qua việc thu nhận những đứa trẻ ấy về nuôi dưỡng giáo dục chúng nên người như hai mươi bà mẹ của làng trẻ SOS Gò Vấp, hai mươi hoàn cảnh và nguyên nhân đến với trẻ khác nhau, có người nói do thích trẻ con, có người nói do duyên số nhưng họ đều có điểm chung là tấm lòng nhân ái, bao la như “biển Thái Bình”. Bởi lẽ, để làm mẹ của Làng trẻ SOS Gò Vấp, những người phụ nữ này phải chấp nhận một điều kiện khắc nghiệt: Không lập gia đình, tức là chấp nhận hy sinh hạnh phúc cả đời người để dành trọn tâm huyết bù đắp cho những trẻ không may…Và những mảnh đới bất hạnh ấy sẽ không còn phải sống trong chốn tăm tối của xã hội, sẽ không còn phải chiệu cóng chiệu rét những khi đêm xuống, sẽ không còn lo âu dể tìm kiếm cái ăn, cái mặc mà giờ đậy chúng đã trở lại là những đứa trẻ được sống trong sự bao bọc chỡ che và tình yêu thương như bao đứa trẻ bình thường khác.Thế mới thấy tuy rằng mỗi người 1 nghề, mỗi nguời một hoàn cảnh, họ có thể khác nhau về quốc tịch, khác nhau về hoàn cảnh sống, địa vị xã hội nhưng họ gặp nhau ở tấm lòng yêu thương con người. Cho ta thấy tình cảm giữ con người với con ng là vô bờ bến, không có biên giới nào có thể ngăn cản.Bởi truyền thống tốt đẹp của người VN "lá lành đùm lá rách", "thương người như thể thương thân".

Nhưng rồi số phận của những đứa trẻ không may mắn gặp được sự cưu mang cứu giúp từ những tấm lòng nhân ái thì chúng sẽ ra sao. Dẫu biết lòng nhân đạo giữa con người với con người là bao la to lớn nhưng không thể nào cùng một lúc trong một xã hội không còn hiện hữu hình bóng cũa những đứa trẻ lang thang đường phố. Chúng sẽ ra sao khi bao quanh chúng là những căn bệnh hiểm nghèo, những cạm bẫy đang rình rập và những vũng mực đen sâu thẳm của xã hội. Chúng ta hãy làm những gì có thể để cứu vớt những mảnh đời ấy và cầu mong sao cho chúng sẽ không bị cám dỗ, sẽ không bị vấy bẩn bởi những mực trong xã hội và rằng ngày nào đó chúng củng sẻ được cứu giúp như những đứa trẻ lang thang khác.

Thật cảm động và đáng tự hào cho những tấm lòng nhân đạo bao la giữa con người với con người. Những cá nhân dám xả thân hi sinh cuộc đời mình”đổi tuổi xuân cho tuổi thơ” để cứu vớt cho những mảnh đời bất hạnh thế mới thấy tình cảm ấy không gì có thể ngăn cản được. Nhưng trong xã hội ngày nay luôn hiện hữu hai mặt trái ngược nhau đó là tốt và xấu. Bên cạnh những con người có tấm lòng nhân hậu là những con người cá nhân chỉ biết trục lợi bản thân, họ nhẫn tâm hành hạ đánh đập để ép bắt buộc các đứa trẻ làm những công việc trái với lương tâm đạo đức. Thật không may cho những đứa trẻ ấy, thật bất hạnh tại sao chúng lại rơi vào tay những con người mất đi tình người như vậy.

Thật cảm thông và xót thương sao cho những mảnh đời bất hạnh ấy. Mong rằng xã hội của chúng ta trong nay mai và trong tương lai sẽ không còn những mãnh đời bất hạnh như vậy. Vì thế để có thể làm được vậy chúng ta những người thân, những bậc cha me hãy luôn y’ thức xem xét, cân nhắc các hành động và thái độ đối với trẻ.

Vì một thế hệ trẻ và vì sự phát triển của đất nước trong tương lai ngay từ bây giờ các bậc cha mẹ hãy luôn xem xét cân nhắc thái độ và cách giáo dục đối với trẻ em, hãy cho trẻ những gì trẻ đáng được thừa hưởng và nhận lấy. Chúng ta hãy vì một tương tươi sáng, một tương lai sẽ không còn hiện hữu bóng dáng những đứa trẻ lang thang trên đường phố.

Bảo vệ Quyền trẻ em

Nguyễn Thành Trung 12A5 VTS
Ngày nay, đất nước tiến bộ xã hội phát triển cuộc sống người dân được ấm no. Nhưng đâu đó vẫn còn những mảnh đời bất hạnh: những đứa trẻ mồ côi phải sống trong cảnh cơ nhỡ thiếu thốn Đó cũng là một trong những vấn đề nhức nhối trong xã hội mà chúng ta cần phải giải quyết

Dạo một vòng quanh thành phố, chúng ta có thể dễ dàng nhận ra được hình ảnh những em bé thân hình gầy gò tay cầm vé số, thùng đánh giầy mời moc khách qua đường, nhưng đâu ai biết được rằng đó chính là công viêc hằng ngày mà những đứa trẻ ấy phải làm để tự nuôi sống bản thân mình. Càng thương thay các em ấy luôn phỉa hứng chịu những ánh mắt ghẻ lạnh của nhiều người, bị chà đạp lên nhân phẩm, vì đơn giản chúng là những đứa trẻ mồ côi không cha không mẹ. Ngày ngày phải dậy sớm về khuya lo từng miếng ăn. Nhiều đứa trẻ cha me mất, nhà lại đông anh em phải luôn chay ngươc chay xuôi mà cũng không lo đủ từng miếng ăn cho các em. Nhìn những hình ảnh ấy chúng ta càng thấy thương tâm. Vì thế, chúng ta phải xây dựng những mái ấm để nuôi dạy và giúp các em sống lành manh và vươn lên trong cuộc sống.

Nhiều nhà hảo tâm thương sót những đứa trẻ không cha không mẹ hay những đứa trẻ lang thang kiếm sống đã lập lên nhiều trại trẻ mồ hay làng SOS với hy vọng sẽ giúp các em sống tốt. Tiêu biêu là làng SOS ở quận Cầu Giấy Hà Nội. hầu hết các em ỡ đây đều là trẻ mồ côi ko nơi nương tựa. Mái ấm của các em là được sự yêu thương chăm sóc của mọi người, các em đươc sinh hoạt với các bạn đươc học hành. Nhìn những đứa trẻ ấy vui chơi chúng ta ai ai cũng ko thể cầm đươc sự xúc động, thương thay những ánh mắt hồn nhiên trong sáng của tuổi thơ ko được một lần nhìn thấy cha mẹ mà phải sống trong cảnh cơ cực thiếu thốn trong xã hội.

Hiên nay, trong nước ta trẻ mồ côi có xu hướng tăng nhanh,Theo Bộ Lao động Thương binh và Xã hội, số trẻ bị mất bố, mẹ hiện vượt năm 2001 trên 20.000 em. Nguyên nhân chính gây nên tình cảnh này là thiên tai và rủi ro. Nhiều em không xác định được bố mẹ do bị bỏ rơi ngay từ lúc lọt lòng. Cả nước hiện có gần 146.000 trẻ mồ côi, không nơi nương tựa. Các em chủ yếu được nuôi dưỡng tập trung tại các cơ sở bảo trợ xã hội, một số ít được gia đình, họ hàng hoặc người nước ngoài nhận làm con nuôi. Sắp tới, ngành lao động xã hội sẽ phát triển nhiều hình thức chăm sóc thay thế dựa vào cộng đồng. Theo đó, trẻ em không còn bố, mẹ sẽ được giao cho các gia đình nhận làm con nuôi, được nuôi dưỡng tại các nhà xã hội tại cộng đồng.

Tuy nhiên bên cạnh đó ko ít người mang danh nghĩa xây dựng nhà tình thương mà thật chất muốn biến nơi đó thành nơi giam giữ bắt những đứa trẻ đó phục vu cho họ những mục đích xấu xa của mình. Họ bốc lột sức lao, càng độc ác họn khi họ sẵn sang giết những đứa trẻ sơ sinh va dùng cơ thể chúng dể vân chuyên ma túy, hay Khu vườn trà của Dòng Thánh Phaolô canh tác lấy lợi tức nuôi trẻ mồ côi bị nhà cầm quyền tỉnh Lâm Ðồng cướp đoạt rồi bán cho ngoại quốc làm sân gôn và sự gia tăng nhiều vụ viêc như cưỡng bức trẻ em, buôn bán trẻ em ra nước ngoài đều gây ra những bất bình trong dư luận.những hành động của họ vô tình đã giết chết một thế hê của đất nước thay vì bồi dưỡng vun đắp cho những mầm non. Những con người ấy cần phải đươc trừng trị một cách thích đáng theo những quy chế của QUYỀN TRẺ EM

Thật cảm thông và thương xót cho những mảnh đời bất hạnh ấy. mong sao xã hội trong tương lai sẽ không còn những mảnh đời cơ nhỡ. Để đạt đươc điều đó chúng ta cần phải xem xét thái độ và luôn ưu tiên giúp đỡ trẻ em bất hạnh. Luôn tuyên truyền vận động các nhà hảo tâm đóng góp để trẻ em đươc phát triển đầy đủ nhất, để xứng đáng là quốc gia tiên phong trong những quy định về quyền trẻ em.

Nhìn lai những hình ảnh đáng thương ấy em cảm thấy mình thật hạnh phúc vì lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ đươc học tập vui chơi. Em tự hứa sẽ cố găng học thật tốt và luôn cố gắng giúp đỡ cho những bạn trẻ bất hạnh trên thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng có một cuộc sống tốt đẹp hơn .

Việt Nam đẹp hơn bới nhũng tà áo dài

Trần Thị Thiên Kiều_12a5_STT:21
Nữ sinh nên mặc áo dài truyền thống hay trang phục hiện đại
Trên đường phố ngày nay, ta thường bắt gặp những tà áo dài thướt tha, tinh khôi của những nữ sinh xen lẫn vào đó là những đồng phục trẻ trung, năng động tạo nên khung cảnh đẹp mắt trong những dịp tựu trường. Có nhiều ý kiến khác nhau là nên mặc áo dài truyền thống hay đồng phục hiện đại, chúng ta hãy cùng nhau thảo luận về vấn đề này.
Áo dài truyền thống là sắc phục của dân tộc ta, là quốc hồn , quốc túy của đất nước Việt Nam . Áo dài không chỉ đơn giản là trang phục để mặc mà còn là biểu tượng văn hóa, thể hiện bản sắc dân tộc, gắn liền với bao thăng trầm lịch sử. Trải qua nhiều biến đổi cách tân, đến ngày nay áo dài vẫn giữ được nét đẹp vốn có của nó, đi vào lòng những người con quê hương và được bạn bè năm châu biết đến. Đồng phục hiện đại là các lọai váy hay quần kết hợp với áo sơ mi trẻ trung, giúp cho các bạn học sinh cảm thấy thỏai mái nhưng cũng không kém phần lịch sự, gọn gàng.
Khác với kimono của Nhật hay hanbok của Hàn Quốc, áo dài Việt Nam vừa truyền thống lại vừa hiện đại, lọai trang phục này không giới hạn mặc ở một số nơi hay dịp mà có thể mặc mọi lúc, mọi nơi, dùng làm trang phục công sở hay đi học, đi chơi. Chiếc áo dài, đặc biệt là áo dài nữ sinh có một nét đẹp duyên dáng mà không lọai trang phục nào có dược. Áo dài làm cho nữ sinh thêm dịu dàng, thướt tha, gợi nên cảm xúc xao xuyến khó tả cho những ai tình cờ bắt gặp. Hình ảnh nữ sinh Việt Nam trong trang phục áo dài đã đem đến cho các nhà thơ, nhà văn nguồn cảm hứng vô tận, như trong bài “Áo lụa Hà Đông” của Nguyên Sa:
“Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em bận áo lụa Hà Đông”
Hay trong bài “Tương tư” có khổ :
“Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thồi, một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay.”
Tà áo dài đem đến cho người phụ nữ Việt Nam nói chung và nữ sinh nói riêng một nét đẹp đăc trưng mà những người con xa quê hương luôn khắc trong tâm tưởng, luôn khát khao một lần bắt gặp, để lại cho những nữ sinh trung học một thời để nhớ,để thương.
Tuy nhiên,có ý kiến cho rằng áo dài truyền thống không còn phù hợp với nữ sinh ngày nay.”Tại sao nữ sinh đi học lại phải bận áo dài ?”, đó là câu hỏi của hầu hết các bạn gái đã hoặc đang vào ngưỡng phổ thông. Với những bạn có vóc dáng thon thả thì rất thích hợp với áo dài, còn với những bạn có vóc dáng béo tròn thì mặc áo dài quả là cực hình. Trong những ngày mưa,đường lầy lội sẽ làm bẩn hết áo dài và màu trắng sẽ bị dây bẩn. Ngoài ra,mặc áo dài nữ sinh khó có thể vận động, chạy nhảy thỏai mái và trong những tháng nóng nực thì áo dài càng làm nóng bức và dẫn đến mệt mỏi.
Ở nước ngòai , đặc biệt là những nước tiên tiến, phát triển trên thế giới, trang phục đi học là tự do. Các học sinh, sinh viên chỉ cần mặc quần áo gọn gang, sạch sẽ, lịch sự là được. Tuy thỏai mái về ăn mặc nhưng nền giáo dục của họ rất tiên tiến, họ không quan tâm đến bề ngòai mà chỉ quan tâm đến chất lượng học tập. Từ xưa đến nay, áo dài là một nét truyền thống văn hóa của người Vịệt Nam . Người ta luôn mặc nó trong những ngày lễ hội, Tết nhưng việc mặc áo dài vào trường học chưa được xem xét kĩ. Có thực trạng rằng các bạn nữ sinh thường cột lên hay xăng lên đề dễ vận động, có bạn vì nóng bức cởi cả nút áo, nếu vậy còn đâu là áo dài truyền thống ?
Hơn nữa, không phải gia đình nào cũng có điều kiện may cho con em mình vài bộ áo dài để mặc, trong khi đó giá một bộ đồng phục lại rẻ hơn nhiều, phụ huynh cũng không phải tốn công đi mua vải, tìm thợ may cho con em mình một bộ vừa ý.
Việc mặc đồng phục khi đến trường là một quy định bắt buộc đối với nhiều trường phổ thông hiện nay và không thể phủ nhận rằng những tà áo dài trắng chỉnh tề đã làm nên một nét đẹp thể hiện sự quy cũ, tính kỉ luật và trang nghiêm trong mái trường chúng ta. Nếu việc mặc đồng phục khi đến trường được coi như một nội quy bắt buộc thì đã có sự đa dạng trong mẫu mã và kiểu dáng của bộ đồng phục học sinh. Như trước kia, hễ nghĩ đến bộ đồng phục học sinh, chúng ta thường nghĩ đến quần xanh , áo trắng dàng chon am, áo dài trắng dành cho nữ thì mẫu đồng phục sau nhiều năm trở nên đa dạng. Trước đây khi thực hiện, mặc đồng phục có rất nhiều ý kiến trái ngược nhau, song giờ đây việc mặc dồng phục đã tạo nên phong trào giữa các trường phổ thông, tạo nên nét đẹp mới cho mái trường Việt Nam .
Những bộ váy ca rô xếp nếp kết hợp với áo sơ mi trắng, những chiếc quần tây kết hợp cùng cà vạt đồng màu đem lại sự thỏai mái cho người mặc. Những bộ đồng phục này đã được cách tân và tiện dụng hơn rất nhiều, chúng mát hơn, thấm hút mồ hôi nhanh hơn, người mặc dễ vận động, góp phần không nhỏ vào việc giúp các bạn học tốt hơn, năng động và sang tạo hơn, lứa tuổi mới lớn sẽ hổn nhiên hơn, không còn bị gò bó trong tà áo dài cổ kính.
Tuy nhiên, bộ đồng phục hiện đại cũng làm mất đi vẻ đẹp dịu dàng, thướt tha vốn có của nữ sinh. Mai sau, khi rời xa mái trường, cũng không có gì động lại trong tâm trí, không còn hình ảnh đáng nhớ về một thời cắp sách tới trường.
Tốt hơn là nên kết hợp cả trang phục truyền thống và hiện đại. Nhiều trường phổ thông đã áp dụng mặc áo dài vào ngày đầu tuần và đồng phục cho những ngày còn lại. Biện pháp đó là hiệu quả nhất vì vừa giữ được nét đẹp truyền thống mà các bạn nữ sinh chỉ phải mặc áo dài vào thứ hai, nên sẽ cảm thấy thỏai mái hơn, đem đến hiệu quả học tập cao hơn.
Cho dù là áo dài truyền thống hay đồng phục hiện đại thì nữ sinh cũng nên giữ phẩm chất của mình, luôn trong sáng, dịu dàng hồn nhiên và chấp hành tốt nội quy nhà trường.
Áo dài truyền thống và đồng phục hiện đại nên giao hòa với nhau tạo nên nét đẹp đáng yêu cho nữ sinh, vừa tôn lên nét đẹp truyền thống vừa tạo nên nét đẹp mới cho mái trường Việt Nam .

Cẩn thận khi ra đường

Nguyễn Sỹ Thành 12TA2
Tai nạn giao thông đang là nỗi lo chung của mọi người, cũng như mọi nhà và cũng là một vấn đề cấp bách cần được giải quyết trong xã hội hiện nay.Nhiều khẩu hiệu về an toàn giao thông được đưa ra như " An toàn giao thông là hạnh phúc của mọi nhà, chậm một giây còn hơn gây tai nạn"... nhằm khuyến khích, đồng thời khuyến cáo mọi người thực hiện nghiêm túc khi tham gia giao thông. Đừng vì một giây một phút sơ sót sẽ dẫn đến những cái chết thương tâm cho mình và cho người khác bởi vì tại nạn giao thông hiện nay đang gia tăng rất nhanh và đang ở mức báo động . Chúng ta hãy cùng tìm hiểu nguyên nhân và cách khắc phục tình trạng này.
Tai nạn giao thông đang là vấn đề nóng hổi trong xã hội cũng như trong học đường.Theo thống kê của bộ y tế thì hằng năm, số vụ tai nạn giao thông ở nước tăng cao và đang ở mức báo động không có chiều hướng giảm, đặc biệt là vào các dịp lễ tết, khi lượng xe lưu thông trên đường khá đông.Tai nạn giao thông xuất phát từ nhiều nguyên nhân mà nguyên chủ yếu là từ ý thức của mỗi người.Có người vì sợ trễ giờ đi làm buổi sáng đã thản nhiên vượt đèn đỏ, có những thanh thiếu niên chưa đủ tuổi vẫn sử dụng phương tiện xe máy lạng lách đánh võng gây tai nạn và bóp còi gây ô nhiễm tiếng ồn đến môi trường xung quanh. Một nguyên nhân khác do sự nuông chiều con em của mình quá mức, giao xe cho con em mình kèm theo 1 câu :" Mày đi đi công bắt thì cho họ vài trăm là được chứ gì ..." Từ những ý nghĩ sai lệch trên đã xảy ra không ít những cái chết thương tâm đối với gia đình và xã hội. Mặt khác, phần lớn lượng xe lưu thông trên đường hiện nay là những loại xe phân khối lớn nhưng được bao nhiêu người đã trang bị đầy đủ kiến thức về giao thông cho bản thân. Trong một cuộc khảo sát gần đây của phóng viên HTV thì số người hiểu luật giao thông chỉ chiếm khoảng 46% , số người biết sơ về luật chiếm 23% và số còn lại thì thiếu kiến thức. Đây cũng là một trong những nguyên nhân gây ra các vụ tai nạn hiện nay, ngoài ra, theo thống kê của bộ công an thì lượng người có giấy phép lái xe hiện nay chỉ chiếm 48%. Trong khi cở sở hạ tầng nước ta còn kém đường phố chật hẹp mà lượng xe lưu thông lại cao, bộ xây dựng lại cho đào bới các đường ống cống lộ thiên làm đường đã chật nay còn chật hẹp hơn,điển hình là trước cổng trường học Võ Thị Sáu , Trương Công Định và một số nơi khác bị tắc nghẽn khi các em ra về vì đường bị chắn bởi các công trình thoát nước đô thị, mặc dù đã có nhiều kiến nghị nhưng vẫn chưa được giải quyết gây ra bức xúc ở nhiều bậc phụ huynh.Một nguyên nhân đáng quan tâm hiện nay là do lực lương thực thi pháp luật làm việc vẫn chưa hiệu quả. Tiêu cực trong việc xử phạt người vi phạm giao thông vẫn còn đang nổi cộm.Những người này cũng chẳng khác gì nhưng kẻ rải đinh trên các quốc lộ, đường lớn để thu lợi bởi những đồng tiền kiếm được từ vá xe, thay lốp. Chỉ vì vài lỗ vá mà biết bao tai nạn giao thông đã xảy ra, cướp đi biết bao mạng người. Tôi cũng là một trong những nạn nhân của sự vô trách nhiệm và thiếu suy nghĩ này. Một vấn đề cũng đang gây sự chú ý và bị lên án rất nhiều đó là tình trạng đua xe của giới trẻ, tầng lớp thanh niên - những người chủ tương lai đất nước. Đó là những thanh niên đua đòi với bản tính "con nhà giàu" cùng với sự rủ rê của bạn bè, họ sẵn sàng đánh cược với tính mạng của mình. Nhìn những chiếc xe phân khối lớn phi như bay trên những con đường lớn ta không khỏi xót xa cho họ. Chỉ vì quá được nuông chiều, thiếu sự bảo ban của cha mẹ mà họ đã phải trả giá đắt. Những tai nạn xảy ra là điều chắc chắn, nhẹ thì sứt đầu mẻ trán, gẫy tay gẫy chân. Hơn thế nữa thì họ phải mãi mãi rời xa cuộc đời và để lại những gánh nặng cho xã hội mà chính họ gây ra. Theo thống kê, mỗi năm trung bình tại Việt Nam, tai nạn giao thông do các thanh niên khiến trên mười hai ngàn người chết và gần ba mươi ngàn người bị chấn thương sọ não với nhiều di chứng để lại. Số liệu kinh khủng nhất là vào dịp tết, khi mà niềm vui đón xuân đang tràn ngập mỗi nhà thì các vụ tai nạn gia tăng nhanh chóng mang lại biết bao đau thương cho những người thân của họ. Chỉ trong ba ngày tính từ hai mươi chín đến mùng hai Tết, tổng số bệnh nhân nhập viện do cấp cứu tai nạn giao thông là một ngàn một trăm năm mươi lăm trường hợp, tổng số ca phẫu thuật chấn thương sọ não là hai mươi sáu trường hợp. Mặc dù hiện nay việc đưa kiến thức giao thông đã phổ biến không chỉ trong học đường mà từng khu phố song do ý thức của người dân quá kém ,thái độ bàn quang với sự việc đã một phần nào làm chậm đi kế hoạch làm giảm tỉ lệ tai nạn giao thông của chính phủ nước ta hiện nay.
Thanh thiếu niên là mầm sống tương lai, là những trụ cột của đất nước sau này chúng ta hãy cùng nhau trang bị kiến thức giao thông, tích cực tham gia các hoạt động do đoàn trường cũng như đoàn phường tổ chức.Vd: thực các chiến dịch mùa hè xanh, hoa phượng đỏ đi tuyên truyền luật giao thông đến tận các hộ gia đình, tham gia các cuộc đi bộ đồng hành vì an toàn giao thông v..vv.. Bên cạnh đó các nhà chức trách cùng phối hợp cùng với người dân cùng nhau góp sức chung tay vì một ngày mai tươi sáng, không còn cảnh tai nạn giao thông, không còn những tiếng bóp còi inh õi vào ban đêm, những trẻ thơ mồ côi cha mẹ...
Như vậy, để giảm thiểu tai nạn giao thông thì mỗi người trong chúng ta cần phải trang bị cho riêng mình một hành trang về kiến thức giao thông thật đầy đủ, ngoài ra, phải tự nâng cao ý thức của bản thân thì số vụ tai nạn sẽ giảm đáng kể. Hãy cùng nhau mang lại sự an toàn cho bản thân và những người cùng tham gia giao thông, đừng làm những người yêu thương mình phải đau khổ vì tai nạn giao thông cũng một phần xuất phát từ chính bạn.

Trách nhiệm của chúng ta...

Hoàng Nhật Quang Lớp:12TA2
Hiện nay tai nạn giao thông đang là mối lo chung của nhân loại và toàn xã hội.Nó cướp đi tính mạng và hạnh phúc của con người.Mặc dù đã có nhiều biện pháp tích cực để giảm thiểu rủi ro tạo nên nhưng những gì mà nó thể hiện thật sự chưa nhiều. Vậy làm thế nào để giảm thiểu tai nạn giao thông đang là vấn đề lớn đặt trong đầu của cả nhân loại và toàn thế giới và quan trọng hơn cả chính là những người học sinh, sinh viên, những chủ nhân tương lai của đất nước.

Có thể nói, cứ mười lần bước ra đường phố thì đã nhìn thấy hết bảy lần xảy ra tai nạn giao thông. Vậy tại sao lại có được một con số thật khó tưởng tượng đến vậy, vì đâu mà tai nạn giao thông lại xảy ra một cách quá phổ biến đến vậy. Có nhiều lý do để giải thích, nhưng tóm lại chỉ là do hai nguyên nhân chính là chủ quan và khách quan mà nguyên nhân chu quan lại chiếm đa số. Con người ta khi gặp chuyện thường đô thừa “tự nhiên”. Ví dụ như xe đang đi trên đường thì tắt máy gây ách tắc giao thông ta sẽ bảo rằng tự nhiên nó chết máy hay đang đi trên đường vấp phải vật cản gây tai nạn giao thông thì bảo rằng tự nhiên vấp phải chướng ngại vật. Những câu nói tự nhiên này mang đậm tính ích kỷ, vô trách nhiệm muốn bào chữa cho cái sai của minh. Tại sao bạn không suy nghĩ nếu ta kiểm tra xe thường xuyên, bảo trì xe đúng thời gian quy định thì xe khó xảy ra trục trặc giữa đường. Hay nếu khi điều khiển xe bạn tập trung quan sát đường đi thì sẽ không gặp tai nạn một cách đáng tiếc. Vậy có thể nói chính những suy nghĩ, tư tưởng về cái tôi, cái lợi cho bản thân đã dẫn đến những kết cục đáng tiếc.

Khi qua ngã tư gặp đèn đỏ mà không có cảnh sát, tôi vượt qua để tiết kiệm thời gian của mình, nhưng biết đâu bạn lại gây ra tai nạn không chỉ cho mình mà còn cho những người nghiêm chỉnh chấp hành luật giao thông.bạn thấy mũ bảo hiểm làm hư tóc làm mất đi vẻ đẹp của mình nên bạn không tuân thủ nhưng rời biết đâu sẽ có ngày bạn sẽ phải hối tiếc vì hành động đó.Bạn thấy con bạn vất vả đến trường bạn cho chúng đi xe có tốc độ cao, xe mới xe đẹp mặc dù biết chúng chưa đủ khả năng cầm lái một cách chính chắn nhưng biết đâu được chính tình yêu thương của bạn lại dận đến sự ân hận cả đời. Nói con người có thể tính trước được mọi thứ nhưng không thể tính được chữ ngờ là thế. Bạn cảm thấy nó chẳng là gì, chẳng gây hại cho ai cùng lắm thì tôi làm tôi bị phạt,nhưng rồi hậu quả mà nó mang đến thật khó tưởng tượng. Rồi tệ hại hơn là những cuộc đua xe lạng lách của những thanh niên, học sinh để được sống trong cái vinh quang rẻ tiền từ lũ bạn ngu xuẩn để rồi trở thành đề tài cho những lời xì xầm bàn tán của thiên hạ rồi tệ hơn là cho những đau thương mất mát của gia đình người thân. Bạn có thể nói xã hội không thích tôi kệ họ,muốn bàn tán tôi không quan tâm nhưng nếu tai nạn xảy ra người mất mát là bạn thì hẳn bạn sẽ quan tâm chứ. Bạn cũng có thể “dũng cảm” nói rằng tôi làm tôi chịu nhưng những người vô tội tuân thủ đúng pháp luật mà vô tình bị bạn kéo theo vào tai nạn đó họ đáng phải đồng cảnh ngộ giống bạn sao.Hãy sống có suy nghĩ và có trách nhiệm nếu không vì người khác thì cũng vì bản thân mình điều đó ít nhiều cũng là xã hội tốt đẹp hơn

Cái giá phải trả cho những tai nạn giao thông là quá lớn , nhưng những gì mà ta học được từ nó cũng chưa nhiều.Có thể thất khi xảy ra tai nạn giao thông có rất nhiều người dừng lại xem. Vậy ta học được những gì từ sai lầm của người khác. Sẽ là bài học lớn lao qua đó là kinh nghiệm của bản thân để bảo vệ mình hay đơn thuần chỉ là những câu bình luận để rồi chính bạn đang gây ra áp tắc giao thông hay tệ hơn là tai nạn tiếp theo từ cái hành động “đứng lại quan sát” đó . Nếu nói họ bị chứ có phải tôi đâu mà phải sợ thì quả là một cái nhìn quá ấu trĩ và thực dụng, nếu bảo tôi sẽ chằng bao giờ gặp tai nạn thì quả là ngươì quá tự tin vào bản thân mình.Đúng là bây giờ tai nạn là của người khác nhưng ai biết đâu tai nạn đó sau này vì một lí do nào đó sẽ xảy ra với chính bản thân mình.

Vậy làm thế nào để giảm thiểu tai nạn giao thông. Tại sao nhà nước chủ trương nhiều chính sách như vậy là tai nạn giao thông không giảm mà còn có dấu hiệu tăng lên.Lí do quá đơn giản, chính là ở con người. Xã hội phát triển theo hướng tốt, nhiều công nghệ thiết bị tiên tiến đưa vào trong đời sống nhưng tư tưởng con ngươì thì lại phát triển theo khuynh hướng lệch lạc và chỉ nghĩ đến cái tôi quá lớn của mình.Học sinh thấy có xe mới, đẹp thì bày ra mọi lí do “hợp lí” đòi mua, cha mẹ chiều con đáp ứng dù biết rằng con chưa đủ tuổi , ra đường đua đòi theo bạn bè thế là tai nạn xảy ra thế thì đổ lỗi tai ai.Đua xe lạng lách bi cảnh sát phất hiện thay vì dùng lại thì ra sức tăng tốc hòng chạy thoát để rồi thay vì chịu phạt để có được bài học cho bản thân phải đổi bằng tính mạng cuả mình chưa kể là cho cả những người xung quang vô tội. Hãy biết suy nghĩ xa hơn thực tế hơn chứ đừng thực dụng, quan tâm đến những gì trước mắt.

Hãy biết suy nghĩ đúng đắn để rồi có những hành động chín chắn đó chính là cách duy nhất để giảm thiễu tai nạn giao thông. Nhất là đối với học sinh những người chủ nhân tương lai sau này cuả đất nước. Đất nước sau này sẽ là của bạn sẽ là của bạn vậy đừng phí phạm những gì không đáng để góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp tươi sáng hơn. Tuổi trẻ dường như được sinh ra để trở thành tinh hoa của dân tộc là nơi khơi nguồn của những điều tốt đẹp nhấtcho toàng nhân loại.Quả vậy chúng ta – thế hệ trẻ cuả đất nước hãy mang những điều tốt đẹp nhất cho xã hội từ những việc làm đơn giản mà trước mắt là giảm thiểu tai nạn giao thông. Có như vậy xã hội mới tiến bộ, văn minh và hơn cả là đáp lại kì vọng cuả đất nước.

Thương người cơ nhỡ

PHAN THỊ THANH LIÊM 12A5

Hiện nay ở nước ta có nhiều cá nhân ,gia đình ,tổ chức thu nhận trẻ em cơ nhỡ ,lang thang,kiếm sống trong thành phố, thị trấn về những mái ấm tình thương để nuôi dạy ,giúp các em học tập ,rèn luyện ,vươn lên sống lành mạnh,tốt đẹp.

Theo tạo hoá,mỗi đứa trẻ vừa chào đời là được ban tặng một tình cảm thiêng liêng từ cha mẹ của chúng.Nhưng không phải ai cũng may mắn được đón nhận và những mãnh đời bất hạnh đã hiện diện trong xã hội ngày nay,những đứa trẻ đó phải đi lang thang để kiếm sống không người thân không gia đình. Nhưng xã hội đã không ruồng bỏ , thấu hiểu nổi đau của họ.Và hiện nay ở nước ta nhiều cá nhân,tổ chức, gia đình đã thu nhận trẻ em cơ nhỡ,lang thang,kiếm sống về những mái ấm tình thương để nuôi dạy, giúp các em sống lành mạnh,biết vươn lên trong cuộc sống.
Mỗi chúng ta, ai cũng có một hoàn cảnh một bất hạnh riêng,nhưng đau khổ nhất la mất mát tình cảm gia đình.Đối với những em bé vừa ra đời thì các em luôn muốn được âu yếm trong vòng tay yêu thương của cha mẹ,nhưng không phải ai cũng may mắn nhận đuợc.Hiện nay hiện tượng trẻ em lang thang ngày càng nhiều ,các em mang trong mình nỗi bất hạnh không gặp ít khó khăn.Điều đó đã làm cho nhiều trái tim bát ai nổi dậy ,nhiều cá nhân ,tổ chức đã mở lòng đón nhận hàng nghìn trẻ cơ nhỡ ,lang thang để nuôi dạy,giúp đỡ cho họ vươn lên chính bản thân và mở cho mình một tương lai tươi sáng. Chẳng hạn như làng nuôi dạy trẻ SOS ở Hà Nội, chứng kiến quang cảnh sinh hoạt gia đình chị Đỗ, nếu không được giới thiệu thì bất cứ ai cũng tưỡng chị là mẹ đẽ của 171 trẻ em mồ côi từ 1 đến 17 tuổi. Vốn là giáo viên chị Đỗ đã được tuyển chọn làm mẹ của 11 trẻ em mồ côi và là một trong mườisáu bà mẹ ở làng SOS Hà Nội những đứa con đang khôn lớn nằm trong vòng tay chăm sóc, dạy dỗ của chị. Một trong những người có tấm lòng cao thượng, cùng cảnh ngộ với những đứa trẻ mồ côi ,lang thang đó là chị Huỳnh Tiểu Hương.Từ một đứa trẻ không nơi nương tựa trở thành một danh nhân và bây giờ là mẹ của 150 đứa trẻ,còn la người đã mở trung tâm nhân đạo Quê Hương để nuôi dạy trẻ khuyết tật ,bị bỏ rơi….
Bên cạnh những con người có tấm lòng bát ái thì cũng không ít người lợi dụng lòng bát ái để mưu cầu lợi ích riêng cho mình.Họ cũng nuôi nấn những đứa trẻ đó nhưng lại bắt các em đi ăn xin hay bán vé số mang tiền về cho họ. Thật tàn nhẫn,khi chính mắt tôi nhìn thấy những con người tàn ác đó ngược đãi những đứa trẻ tội nghiệp. Một đúa trẻ áo quần tả tơi, mặt mũi lem luốc cầm cái nón đi xin. Bên đường là người phụ nữ mặt mũi dữ tợn tay cầm roi quan sát đứa trẻ. Tôi cho rằng bà ta là người nuôi chúng và bắt chúng phải đi xin. Tương lai của những đứa trẻ đó sẽ về đâu, một bầu trời u ám đang dày vò đứa trẻ thật tội nghiệp. Tàn ác hơn có một số người đã nhặt những đứa bé chưa đầy một tháng tuổi, họ đã tổn thương một phần cơ thể chúng, làm cho chúng bị tàn tật để khi lớn chúng đi xin màng tiền về nhiều hơn. Đó là một cảnh tượng khủng khiếp. Hiện nay một số tổ chức từ thiện cũng đã lợi dụng là cưu mang trẻ em lang thang nhưng thật chất là âm mưu đoạt lấy số tiền tài trợ của nhà nước. Chẳng hạng như ông Cù Quốc Lịch giám đốc trung tâm nuôi dưỡng trẻ em ở Hưng Yên. ông và một số nhân viên khác cùng nhau tạo những hoá đơn chi tiêu giả để đoạt một số tiền là một tỉ đồng do nhà nước và đồng bào ủng hộ.
Nguyên nhân xâu xa của sự việc trên là do họ đã mất tình người, nhẫn tâm làm hại những đứa trẻ ngây thơ vô tội, cướp đi một hi vọng nhỏ nhoi là được hưởng tình yêu và lòng quan tâm của mỗi người dành cho các em. Đồng tiền đã làm mờ mắt họ bất chấp thủ đoạn để mưu cầu hạnh phúc riêng. Tại sao các em lại rơi vào nỗi bất hạnh như thế ? Đó là hoàn cảnh riêng của mỗi người, thật không may mắn khi một đứa trẻ ra đời không bao lâu trở thành trẻ mồ côi. Có thể tai nạn nào đó đã đến với cha me của các em. Làm cho các em tuyệt vọng và đau đớn. Cũng có những trường hợp nhẫn tâm là vứt con đi từ khi đỏ hỏn, chỉ vì trẻ bị sứt môi, hở ếch hay bị khuyết tật. Một số trường hợp cha mẹ lấy cớ mang đứa trẻ đến khám bệnh rồi bỏ lại hoặc bên ngoài bệnh viện. Ngoài ra một số người bỏ con mình trong trại mồ côi rồi quay lại nhận đem về để bán con đi.
Mỗi chúng ta cần quan tâm giúp đỡ nhiều hơn đối với các em có hoàn cảnh bất hạnh. Vì thiếu sự quan tâm dạy dỗ của cha mẹ thì các em sẽ dễ mắt phải những con đường sai trái, vướng vào lối sống không lành mành. Chỉ có như thế mới giúp đỡ trẻ em cơ nhỡ vượt lên hoàng cảnh và các em có thể học,vui chơi ,rèn luyện , tự vạch ra cho mình một tương lai tươi sáng và các em sẽ trở thành những chủ nhân tương lai của đất nước như câu nói của UNESCO: “ Trẻ em hôm nay thế giới ngày mai”. Mỗi chúng ta cần lên án những hành vi ngược đãi trẻ cơ nhỡ lang thang, nghiêm khắc với những người vi phạm và tuyên truyền cho nhiều người hiểu thêm về hoàn cảnh của các em, nên giải thích nỗi bất hạnh đó để mọi người cùng thấu hiểu cùng mở lòng đón nhận và giúp đỡ .Mong rằng xã hội chúng ta sẽ không còn những thảm hoạ đó và càng nhiều trẻ em có mái ấm tình thương, nhận đựơc sự quan tâm của gia đình và mọi người.
Thật cảm động khi thấy những đứa trẻ lang thang, kiếm sống,nhất là những trẻ mồ côi không nơi nương tựa.Thấu hiểu nổi lòng,nhiều người trong xã hội ta đã cưu mang giúp đỡ các em và vấn đề đó càng được mọi người quan tâm ,chú trọng.Hiện nay, nhiều mái ấm tình thương đã mọc lên ,che chở cho trẻ em,nuôi dạy tạo điều kiện cho các em được đi học ,vui chơi hưởng quyền lợi mà mình phải có được.Thật xúc động trước tấm lòng bát áivà tôi mong rằng sẽ còn nhiều người và nhiều người hơn quan tâm các trẻ lang thang.Đồng thời lên án gay gắt những ngưòi lợi dụng lòng bát ái đó để mưu cầu hạnh phúc riêng.

An toàn giao thông

Phạm Duy Bách 12A5
Tuổi trẻ học đường suy nghĩ và hành động góp phần giàm thiểu tai nạn giao thông

Những năm gần đây số vụ tai nạn giao thông ở nước ta không hề suy giảm, ngược lại nó còn tăng lên rất nhiều. Cứ mỗi năm,Việt Nam có tới gần một ngàn vụ tai nạn giao thông, nhiều nhất là xe máy. Do đó an toàn giao thông luôn là vấn đề lớn,được cả xã hội quan tâm. Đi khắp các nẻo đường đều thấy được khẩu ngữ: “An toàn giao thông là hạnh phúc cho mọi nhà” như lời nhắc nhở cũng như lời cảnh báo với những người đang tham gia giao thông, hãy chấp hành luật giao thông để đem lại an toàn cho mình và hạnh phúc cho gia đình. Vì vậy, tuổi trẻ học đường của chúng ta phải trang bị thật kĩ kiến thức về luật giao thông, có sự chuyển biến về nhận thức, tuân thủ các quy định của pháp luật thì sẽ tạo ra sự chuyển biến mạnh mẽ về chấp hành giao thông của xã hội.

Theo thống kê những người thiệt mạng do tai nạn giao thông chủ yếu là đàn ông, trụ cột gia đình. Những người vợ xót xa khi mất đi người chồng thân yêu, đứa con nghẹn ngào trong dòng lệ vì tới đây sẽ chẳng còn được vòng tay người cha âu yếm vỗ về, bảo ban dạy dỗ trên đường đời. Họ mang đến sự thương tâm cho toàn xã hội.

Ngoài ra, số trẻ em tử vong do tai nạn giao thông cũng đang ngày một tăng. Theo điều tra chấn thương liên trường (VMIS), trong năm 2001 có 4100 trẻ em chết vì tai nạn giao thông, tương đương với 11 trẻ chết 1 ngày. Tỉ lệ tử vong ở em trai gấp hai lần tỉ lệ này ở em gái. Trong khi đó có 290000 trẻ bị thương do tai nạn giao thông cũng trong năm 2001, tương đương 794 trẻ 1 ngày. Tai nạn giao thông là nguyên nhân tử vong hàng đầu của trẻ em từ 15 tuổi trở lên

Bà Isabelle Bardem – Trưởng phòng Phòng chống Tai nạn Thương tích Trẻ em của UNICEF nói: “Tai nạn giao thông có ảnh hưởng nặng nề đối với trẻ Việt Nam. Không chỉ rất nhiều trẻ trực tiếp bị tai nạn giao thông gây tử vong hoặc thương tật nặng nề, còn có biết bao trẻ khác bị ảnh hưởng gián tiếp bởi cha, mẹ các em bị tai nạn giao thông cướp đi sinh mạng hoặc tàn tật.”

Nguyên nhân chính gây ra các vụ tai nạn phần lớn là do ý thức chấp hành luật lệ giao thông của người dân: uống rượu bia vượt quá nồng độ cho phép khi lái xe, không đội nón bảo hiểm, chở ba người phóng nhanh vượt ẩu,… Một mặt, đó là chất lượng đường xá kém và nguyên nhân là do sự tắc trách của các cơ quan xây dựng, ăn hối lộ, rút xén vật liệu. Mặt khác chúng ta phài lên án những kẻ chỉ vì các lợi ích cá nhân mà quên đi tính mạng, sự an toàn của người đi đường. Trên đường quốc lộ, đường lớn vẫn còn những kẻ rải đinh xuống lòng đường để thu lợi bởi những đồng tiền kiếm đước từ vá xe, thay lốp. Họ không hiểu hết sự nguy hiểm của việc làm đó, với tốc độ cao như vậy những người tham gia giao thông khi bị thủng lốp đột ngột sẽ bị văng người ra khỏi xe và nguy co tử vong là rất lớn.

Hàng năm, nhà nước đã bỏ ra hàng tỉ đồng để nâng cấp các cơ sở giao thông, đường xá cầu cống phục vụ cho việc đi lại an toàn ở mọi nơi. Nhưng số tiền đó lại không được dùng hết, vậy thì nó rơi vào đâu? Phải chăng, số tiền đã rơi vào túi những kẻ rút lõi công trình, rút lõi vật tư để làm giàu cho minh. Đó là nhưng kẻ vô lương tâm vì lợi ích bản thân mà quên đi sự an toàn chung cho xã hội.

Một vấn đề cũng đang gây sự chú ý và bị lên án rất nhiều đó là tình trạng đua xe của giới trẻ, tầng lớp thanh niên - những người chủ tương lai đất nước. Đó là những thanh niên đua đòi với bản tính “con nhà giàu” cùng với sự rủ rê của bạn bè, họ sẵn sàng đánh cược với tính mạng của mình. Nhìn những chiếc xe SH, @, FX500 phi như bay trên những con đường lớn ta không khỏi xót xa cho họ. Chỉ vì quá được nuông chiều, thiếu sự bảo ban của cho mẹ mà họ đã phải trả giá đắt. Những tai nạn xảy ra là điều chắc chắn, nhẹ thì sứt đầu mẻ trán, gẫy tay gẫy chân. Nặng thì họ phải mãi mãi rời xa cuộc đời. Lý do vì đâu cũng là ở nhận thức của thanh niên. Họ chưa biết suy nghĩ đúng về những cái lợi hại của việc mình đã làm. Những bậc cha mẹ khi con mình xảy ra tai nạn, nhận ra thì đã quá muộn, tại sao họ sắm cho con những chiếc xe thật tốt, phân khối thật lớn để chúng đi đua. Họ làm ra nhiều tiền rồi cũng nhận ra khi mất đứa con thì tiền bạc cũng chẳng giải quyết được gì. Họ hối hận vì tại sao ngay từ đầu không bảo ban con cái mình.

Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ ý thức của người dân. Nếu như họ biết quý bản thân mình, biết tuân thủ luật lệ giao thông thì sẽ chẳng có những điều thương tâm và đáng tiếc. Hồi chuông cảnh báo luôn rung lên, nhắc nhở mọi người hãy biết chấp hành giao thông, vì sự an toàn của bản thân và xã hội.

Đã đến lúc chúng ta cần đưa ra những biện pháp hữu hiệu và sáng tạo hơn, chủ động và tích cực hơn để giáo dục lớp trẻ ý thức chấp hành pháp luật khi tham gia giao thông. Trách nhiệm thuộc về nhà trường, gia đình và toàn xã hội. Ngoài ra, mỗi cán bộ, đảng viên, công chức, mỗi bậc phụ huynh phải là tấm gương để con em mình noi theo về chấp hành luật lệ giao thông. Đã có địa phương ban hành quy chế khen thưởng, xử phạt một cách cụ thể về bảo đảm trật tự an toàn giao thông, như không đưa vào xét danh hiệu thi đua dưới mọi hình thức đối với cán bộ, công chức vi phạm an toàn giao thông, hoặc có người thân nhiều lần vi phạm an toàn giao thông. Có cơ quan đề ra biện pháp xử lý kỷ luật nghiêm khắc đối với nhân viên cố tình vi phạm hoặc gây tai nạn giao thông… Những biện pháp hành chính này là cần thiết, nhưng trong tháng an toàn giao thông năm nay, mỗi người cần tự giác nêu gương, thông qua đó giáo dục, nhắc nhở, tạo thói quen cho thanh niên, thiếu niên, học sinh chấp hành nghiêm pháp luật về trật tự giao thông. Cần tổ chức nhiều đội thanh niên tình nguyện giữ gìn trật tự giao thông để các em nâng cao ý thức trách nhiệm với xã hội.

Muốn hạn chế vi phạm Luật Giao thông và tai nạn giao thông, rất cần tạo chuyển biến về ý thức của cả xã hội. Phải có sự kết hợp giữa chính quyền các địa phương với các cơ quan chức năng và các nhà trường. Thực tế cho thấy, địa phương nào làm tốt công tác phối hợp tuyên truyền giáo dục, phổ biến kiến thức chấp hành Luật Giao thông cho nhân dân, đặc biệt là lớp trẻ thì địa phương đó hạn chế được tai nạn giao thông và ngược lại.

Tuổi trẻ học đường suy nghĩ và hành động

Lê Phan Minh Hoàng 12A5 VTS
Tuổi trẻ học đường suy nghĩ và hành động góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông

Trong những năm gần đây, có thể nhận thấy tình hình trật tự ATGT ở nước ta có nhiều diễn biến phức tạp, đặc biệt là trên lĩnh vực giao thông đường bộ. Theo Ban An Tòan Giao Thông Thành Phố Hồ Chí Minh, trong năm 2006, trên địa bàn TPHCM đã xảy ra 1.332 vụ tai nạn giao thông, tăng 4,63% so với năm 2005. Đáng báo động, tính chất các vụ tai nạn ngày càng nghiêm trọng, thể hiện qua số người chết tăng mạnh. Số người thiệt mạng vì tai nạn giao thong là 1.014 người, tăng 38 người so với năm trước (tăng 3,89%).Và theo đại tá Phạm Văn Thịnh, Trưởng Phòng CSGT Đường bộ Công an TPHCM, chỉ trong mấy tháng đầu năm 2007, TPHCM đã lọt vào top 17 tỉnh, thành có số người chết vì tai nạn giao thông (TNGT) cao nhất nước” - Tính chất TNGT ngày càng nghiêm trọng hơn.Vậy là thế hệ tuổi trẻ, là thế hệ mai sau của đất nước, chúng ta phải làm thế nào để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông.

Tai nạn giao thông và những thiệt hại do tai nạn gây ra đang là nổi lo và vấn đề bức xúc của toàn xã hội. Đó là thiệt hại về sinh mạng, thiệt hại về nhân lực, trí tuệ, gây tổn thương về tinh thần xã hội, về vật chất, tiền của và cả nỗi đau thể xác, tinh thần dai dẵng. Điều ấy đã và đang đặt ra cho toàn xã hội, đặc biệt là thế hệ tuổi trẻ hơn bao giờ hết phải nêu cao nhận thức, tinh thần trách nhiệm để chung sức kiềm chế, đẩy lùi những nguy cơ trên.

Trong vòng 10 năm qua, số vụ tai nạn giao thông đã tăng gấp 4 lần. Theo điều tra chấn thương liên trường (VMIS), trong năm 2001 có 4.100 trẻ chết do tai nạn giao thông, tương đương với 11 trẻ chết 1 ngày. Tỷ lệ tử vong ở trẻ em trai gấp 2 lần tỷ lệ này ở trẻ em gái. Trong khi đó có 290.000 trẻ bị thương do tai nạn giao thông cũng trong 2001, tương đương với 794 trẻ/ngày. Tai nạn giao thông là nguyên nhân tử vong hàng đầu của trẻ em từ 15 tuổi trở lên.

Bà Isabelle Bardem, Trưởng phòng Phòng chống Tai nạn Thương tích Trẻ em của UNICEF nói “Tai nạn giao thông có ảnh hưởng nặng nề đối với trẻ Việt Nam. Không chỉ rất nhiều trẻ trực tiếp bị tai nạn giao thông gây tử vong hoặc thương tật nặng nề, còn có biết bao trẻ khác bị ảnh hưởng gián tiếp bởi cha, mẹ các em bị tai nạn giao thông cướp đi sinh mệnh hoặc tàn tật”.

Phần lớn trẻ 0-9 tuổi chết là người đi bộ. Đa số trẻ 10-14 tuổi chết khi đi xe đạp trong khi tất cả các ca tử vong ở đối tượng 15-19 tuổi là người đi xe máy.

Một số các yếu tố sau đây có thể giải thích được tình trạng tai nạn giao thông ở mức cao cả ở trẻ em và trong toàn dân:Sự hiểu biết còn hạn chế về an toàn giao thông đường bộ và số người chết do tai nạn giao thông.Sự hiểu biết còn hạn chế về quy định giao thông.Sự hiểu biết còn hạn chế về các hành vi lái xe an toàn.Số đông dân chúng còn có quan niệm răng tai nạn nói chung và tai nạn giao thông nói riêng là do số mệnh con người quyết định.Họ không thấy rằng phần lớn tai nạn giao thông là có thể phòng tránh được.Môi trường giao thông không an toàn và cơ sở hạ tầng giao thông nghèo nàn. Ví dụ, có rất ít các biển báo giao thông và các khu vực an toàn cho người đi bộ.Việc sử dụng mũ bảo hiểm là rất ít mặc dù có nhiều mũ bảo hiểm sản xuất trong nước với chất lượng tốt.Việc chấp hành luật lệ giao thông còn kém.

Ở cấp quốc gia UNICEF cùng với Bộ Y tế, Uỷ ban Dân số, Gia đình và Trẻ em và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia đã triển khai các hoạt động nhằm tăng nhận thức về phòng tránh tai nạn và an toàn giao thông. Áp phích, tờ rơi về an toàn giao thông và sử dụng mũ bảo hiểm đã được phân phát rộng rãi trên toàn quốc trong Sea Games 22 vừa qua.

UNICEF cũng vận động để giúp cho công chúng hiểu rõ hơn về luật giao thông và tăng cường nghiêm chỉnh chấp hành luật. UNICEF cũng thúc đẩy sử dụng mũ bảo hiểm đặc biệt mũ bảo hiểm cho trẻ, và các hành vi lái xe an toàn trong thanh niên. Những hành động nguy hiểm thường gặp của thanh niên như lạng lách, đua xe máy là nguồn gốc của nhiều tại nan giao thông.

Các hoạt động sau đang được triển khai nhằm giảm thiểu tai nạn thương tích cho trẻ:Đặt biển báo giới hạn tốc độ, làm gờ giảm tốc, đèn hiệu giao thông, vạch dành cho người đi bộ ở khu vực có đông trẻ em.Thực hiện chương trình giáo dục phòng chống thương tích trong trường học giúp học sinh có kỹ năng về giao thông để phòng tránh tai nạn khi đi bộ, đi xe đạp hay xe máy.Tổ chức các cuộc thi an toàn giao thông cho mọi người đặc biệt là thanh thiếu niên. Hỗ trợ người dân thực hiện các hoạt động thông tin truyền thông phù hợp với điều kiện địa phương.Huấn luyện cho các tuyên truyền viên đi đến từng hộ gia đình tuyên truyền về phòng chống tai nạn bao gồm cả các tai nan giao thông.Hỗ trợ các xã xây dựng sân chơi an toàn cho trẻ để trẻ có thể chơi an toàn xa đường giao thông.Tổ chức các cuộc hội thảo cho các cấp lãnh đạo xã về việc thi hành pháp luật bao gồm luật an toàn giao thông.

Nhưng hàng năm số vụ tai nạn giao thông vẫn không hề suy giảm, ngược lại nó còn tăng lên rất nhiều. Cứ mỗi năm, Việt Nam có tới gần một nghìn vụ tai nạn giao thông, nhiều nhất là xe máy. Nguyên nhân chính gây ra các vụ tai nạn phần lớn là do ý thức chấp hành luật lệ giao thông của người dân: uống rượu bia vượt quá nồng độ cho phép khi lái xe, không đội mũ bảo hiểm ở phần đường bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm, chở trên ba người phóng nhanh vượt ẩu…

Một vấn đề cũng đang gây sự chú ý và bị lên án rất nhiều đó là tình trạng đua xe của giới trẻ, tầng lớp thanh niên - những người chủ tương lai đất nước. Đó là những thanh niên đua đòi với bản tính “con nhà giàu” cùng với sự rủ rê của bạn bè, họ sẵn sàng đánh cược với tính mạng của mình. Nhìn những chiếc xe máy phi như bay hay đang biểu diễn những trò mạo hiểm ghê rợn, rùng mình hoặc những pha lạng lách trên những con đường lớn ta không khỏi xót xa cho chính thế hệ trẻ của mình. Những bậc cha mẹ khi hay tin con mình xảy ra tai nạn, nhận ra thì đã quá muộn, tại sao họ sắm cho con những chiếc xe thật tốt, phân khối thật lớn để chúng đi đua. Họ làm ra nhiều tiền rồi cũng nhận ra khi mất đứa con thì tiền bạc cũng chẳng giải quyết được gì. Họ hối hận vì tại sao ngay từ đầu không bảo ban con cái mình.

Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ ý thức của người dân. Nếu như họ biết quý bản thân mình, biết tuân thủ luật lệ giao thông thì sẽ chẳng có những điều thương tâm và đáng tiếc. Hồi chuông cảnh báo luôn rung lên, nhắc nhở mọi người hãy biết chấp hành giao thông, vì sự an toàn của bản thân và xã hội.

Một mặt, đó là chất lượng đường sá kém và nguyên nhân là do sự tắc trách của các cơ quan xây dựng, ăn hối lộ, rút xén vật liệu. Mặt khác chúng ta phải lên án những kẻ chỉ vì các lợi ích cá nhân mà quên đi tính mạng, sự an toàn của người đi đường. Trên đường quốc lộ, đường lớn vẫn còn những kẻ rải đinh xuống lòng đường để thu lợi bởi những đồng tiền kiếm được từ vá xe, thay lốp. Họ không hiểu hết được sự nguy hiểm của việc làm đó, với tốc độ cao như vậy những người tham gia giao thông khi bị thủng săm đột ngột sẽ bị văng người ra khỏi xe và nguy cơ tử vong là rất lớn.

Theo thống kê, những người thiệt mạng do tai nạn giao thông chủ yếu là đàn ông, trụ cột của gia đình. Những người vợ xót xa khi mất đi người chồng thân yêu, đứa con nghẹn ngào trong dòng lệ vì tới đây sẽ chẳng còn được vòng tay người cha âu yếm vỗ về, bảo ban dạy dỗ trên đường đời. Họ mang đến sự thương tâm cho toàn xã hội.
Hàng năm, nhà nước đã bỏ ra hàng tỉ đồng để nâng cấp các cơ sở giao thông, đường sá cầu cống phục vụ cho việc đi lại an toàn ở mọi nơi. Nhưng số tiền đó lại không được dùng hết, vậy thì nó rơi vào đâu? Phải chăng, số tiền đó đã rơi vào túi những kẻ rút lõi công trình, rút lõi vật tư để làm giàu cho mình. Đó là những kẻ vô lương tâm vì lợi ích bản thân mà quên đi sự an toàn chung cho xã hội.

Để hạn chế tai nạn giao thông không phải còn là vấn đề đơn giản, mà đó đã và đang là vấn đề nóng cho tòan xã hội và đất nước. Vì vậy, với việc giảm thiểu tai nạn giao thông nói chung, nhà nước cần phải có một sộ biện pháp mạnh với những kẻ không ý thức, những kẻ cố tình gây nạn cho người khác,và đó chính là những kẻ phóng nhanh vượt ẩu làm mối đe dọa cho người tham gia giao thông.Còn đối với giao thông học đường nói riêng chấn chỉnh giao thông học đường, cần cả xã hội chung tay. Sự đồng thuận giữa gia đình, nhà trường và xã hội không chỉ được thể hiện bằng văn bản, giấy tờ, những lời hứa suông,... mà phải bằng hành động cụ thể. Trách nhiệm của gia đình và nhà trường cũng cần phải xem xét khi không hoàn thành nhiệm vụ giáo dục các em. Nhà trường cần đa dạng hoá các sinh hoạt ngoại khoá của học sinh, sinh viên, trong đó có các hoạt động về tuyên truyền, phổ biến pháp luật giao thông. Hàng năm, nếu điều kiện cho phép, các trường chủ động phối hợp với cơ quan chức năng tổ chức học luật và sát hạch cấp giấy phép lái xe tại trường đối với những học sinh đủ tuổi.Cần coi ý thức chấp hành pháp luật về giao thông như một trong những tiêu chí cơ bản để đánh giá ý thức rèn luyện đạo đức của học sinh, sinh viên: xếp loại đạo đức trung bình đối với học sinh, sinh viên vi phạm giao thông lần một và xếp loại yếu nếu vi phạm lần hai trong cùng một năm học.

Là một học sinh, mỗi chúng ta phải xem xét lại mình đã bao giờ vi phạm lỗi giao thông không, có bao giờ gây tai nạn giao thông không. Tất nhiên là có, không ai chưa bao giờ vi phạm lỗi giao thông dù đó chỉ là một lỗi nhỏ, nhưng qua mỗi lần như vậy chúng ta phải biết nhìn nhận và rút kinh nghiệm để lần sau không tái phạm và mỗi học sinh chúng ta phải tự giác làm đúng các nguyên tắc an tòan giao thông mà nhà trường và xã hội đã chỉ dẫn.Có như thế thì tuổi trẻ học đường đã góp một phần nào trong việc giảm thiểu tai nạn giao thông, một vấn nạn mà xã hội và đất nước đang tìm cách khắc phục.

Thương trẻ cơ nhỡ

Trần Hoàng Bảo Hân Lớp : 12A5

“ Tuổi trẻ là tương lai của đất nước “ ….đã có rất nhiều quốc gia chú trọng đến công tác tăng cường đào tạo thế hệ trẻ - ươm mầm tương lai cho nước nhà,nhưng bên cạnh đó,vẫn còn rất nhiều trẻ em lang thang cơ nhỡ,cần sự quan tâm nhiều hơn của từ xã hội và căn bản là từ chính chúng ta.Hiện nay đã có rất nhiều cá nhân cũng như các tổ chức từ thiện đang chung tay thưc hiện nhiệm vụ mới này với mục đích cao hơn trong tương lai là đưa đất nước ta vương xa trên trường quốc tế.

Trong tình hình chung của đất nước đang trên đà phát triển,ngoài những mặt tích cực như đời sống xã hội của người dân đang ngày càng được nâng cao,kinh tế thị trường phát triển vượt bậc,thì bên cạnh đó cũng kéo theo hang met tie cực…..khoảng cách giàu nghèo ngày càng tăng.Trong khi đó,mức sống của xã hội đã thay đổi,dẫn đến hệ thống ý thức và trách nhiệm của người dân cũng dần biến đổi theo,cùng với sự giao thoa văn hóa giữa phương Đông và phương Tây,lối “sống thử” đã du nhập vào Việt Nam,đó cũng chính là một trong những nguyên nhân căn bản làm gia tăng số lương trẻ em bị bỏ rơi ….chỉ do những sự cố ngoài ý muốn.Bên cạnh đó,cũng còn nhiều lí do khác,như gia đình các em khó khăn,vì hoàn cảnh,các em phải bương chải,lao vào công cuộc mưu sinh ở cái tuổi mà lẽ ra các em phải nhận được sự chăm sóc từ phía gia đình,được đến trường và hưởng một tuổi thơ tốt đẹp.Theo thống kê của tổ chức UNICEF về thực trạng trẻ em hiện nay thì việc trẻ em dưới 5 tuổi tử vong đang ở mức báo động,cũng như số lượng trẻ em lang thang cơ nhỡ không ngừng gia tăng.Vì vậy,có thể nói,đây là một vấn đề cấp bách và mối quan tâm hàng đầu được đặt ra cho sự phát triển của đất nước và tương lai của xã hội.

Đứng trước vấn đề đó,nước ta hiện nay cũng đã có hang chuyển biến mạnh mẽ trong công tác xã hội,từ thiện,tích cực hơn trong việc chăm lo đời sống của các trẻ em nghèo.Đã có rất nhiều tổ chức được hình thành nhằm vào mục đích này,từ các tổ chức phi chính phủ cho đến các tổ chức tự phát ở từng cơ quan,đoàn thể và các tổ chức do một số cá nhân thành lập đã và đang hoạt động rất hiệu quả.Hiện trạng và các số liệu cũng đang dần được cải thiện.Tiêu biểu là tổ chức “Hang ước mơ xanh” do các anh chị sinh viên từ các trường cao đẳng,đại học trong thành phố thành lập với phương châm “Tình nguyện vì cuộc sống tốt đẹp hơn” đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ các bạn trẻ,cũng như các mạnh thường quân,các anh chị đã thực hiện ước mơ được đi học,được yêu thương,chăm sóc của hàng trăm trẻ em nghèo,lang thang,cơ nhỡ và cả các em ở vùng sâu vùng xa.Bên cạnh đó,chúng ta vẫn thường nhận thấy sự xuất hiện của các khu nhà mở,các mái ấm tình thương.Tuy với quy mô nhỏ,xuất phát từ hang cá nhân,nhưng nơi đây chất chứa đầy tình thương và lòng tương thân tương ái.Ngoài ra còn có các tổ chức lớn khác,một số là các tổ chức nước ngoài đang hoạt động tại Việt Nam,chúng ta không thể không kể đến Quỹ nhi đồng Liên Hợp Quốc,gọi tắt là UNICEF;và không ai trong chúng ta không biết đến làng trẻ em S.O.S,là cái nôi nuôi dưỡng bao ước mơ và cũng là mái nhà chung của không biết bao nhiêu trẻ em không gia đình,thiếu tình thương và sự chăm sóc.

Và như các bạn đã biết,UNICEF cũng đã nhiều lần lên tiếng cảnh báo chúng ta về thực trạng đời sống của trẻ em.Thật đáng lo ngại bởi các tổ chức từ thiện mang tầm vóc và cách thức hoạt động quốc tế của chúng ta còn quá ít,do vậy việc hỗ trợ cũng như ứng dụng các phương thức hoạt động của UNICEF là vô cùng cần thiết.Nhưng chúng ta cũng không thể hoàn toàn phủ nhận hang cố gắng không ngừng trong việc phát huy truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta và bước đầu đã đạt được những thành quả đáng khích lệ.Nhân dịp Trung thu vừa qua,Thành phố đã tổ chức khá nhiều hoạt động vui trung thu cho trẻ em nghèo ở các mái ấm tình thương,cũng như phối hợp với các bệnh viện để khám chữa bệnh cho các trẻ em khuyết tật,không gia đình.

Đối mặt với những vấn đề tưởng chừng như nan giải trong xã hội hiện nay,chúng ta hãy cùng nhau tìm ra giải pháp tốt nhất,cùng chung tay vì xã hội mới tốt đẹp hơn.Ngay từ bây giờ,nhiệm vụ hang đầu của chúng ta là học tập,nhưng bên cạnh đó,chúng ta hãy giành chút ít thời gian quan tâm nhiều hơn đến cuộc sống chung quanh mình.Ít nhất,các bạn cũng hãy làm một việc gì đó,như một tác nhân gián tiếp,cộng tác với các tổ chức từ thiện hay một số cá nhân nào đó và các bạn hãy chứng tỏ rằng,thế hệ trẻ chúng ta không thờ ơ trước những mảnh đời bất hạnh,cần sự quan tâm của xã hội và của chính chúng ta.

Kết thúc vấn đề trên,chúng ta càng phải nhận thấy mình thật hạnh phúc và may mắn khi được yêu thương và luôn nhận được sự quan tâm,chăm sóc từ gia đình và thầy cô.Chính vì vậy chúng ta càng phải nhận thức rõ hơn và cố gắng thưc hiện tốt hơn nhiệm vụ của bản thân ở gia đình và nhà trường,hoàn thành tốt nghĩa vụ học tập,nói không với tiêu cực xã hội và cung nhau cố gắng xây dựng một xã hội mới tốt đẹp hơn.

Mồ côi tội lắm ai ơi...

Trương Kim Hồng_số 16_12A5

Hiện nay , nhiều cá nhân , tổ chức đã thu nhận trẻ em cơ nhỡ, sống lang thang trong thành phố, thị trấn về mái ấm tình thương để giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh. Hãy nêu suy nghĩ của anh (chị) về hiện tượng đó.

Những năm gần đây, số trẻ em sơ sinh tăng đột biến. Theo bộ Lao Động Thương Binh và Xã Hội, hiện cả nước có 87230 trẻ mồ côi. Điều này phản ánh một thực tại xã hội: cha mẹ bỏ con rất nhiều. Xuất phát từ tình thương và lòng nhân ái, nhiều cá nhân, gia đình, tồ chức đã thu nhận trẻ em cơ nhỡ,sống lang thang trong thành phố, thị trấn về mái ấm tình thương nhằm xoa dịu bớt nỗi đau của các em, đồng thời giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh,tốt đẹp.Vậy chúng ta có suy nghĩ gì về hiện tượng đó?

Tại sao lại có những người nhẫn tâm bỏ rơi con mình đứt ruột sinh ra? Có rất nhiều trường hợp cha mẹ bỏ rơi con xuất phát từ nhiều nguyên nhân:

Cha mẹ li hôn, gia đình quá khó khăn không đủ khả năng nuôi dưỡng, con sinh ra bị tàn tật,… Nhưng dù bất cứ lí do nào đi nữa thì bỏ rơi con mình là một điều không thể chấp nhận. Họ có biết rằng con họ sẽ đau đớn, bi quan thế nào khi biết mình không có cha mẹ hay bị cha mẹ bỏ rơi. Hãy đặt mình vào cương vị đó để hiểu chứ đừng suy nghĩ một chiều chỉ nghĩ cho hạnh phúc của riêng mình. Một nguyên nhân khác đang là mối quan tâm của xã hội là nhiều bà mẹ còn rất trẻ do không được giáo dục về sinh sản và giới tính đã mang thai ngoài ý muốn, hay do lối sống quá buông thả đã đánh mất chính mình. Đến khi mang thai thì vứt bỏ mà chẳng màng tới hậu quả mà đứa con của mình phải gánh chịu. Thậm chí họ còn phá bỏ khi chỉ là một giọt máu. Những hành động như vậy thật là quá dã man, tàn nhẫn. Người xưa có câu :”hổ dữ không ăn thịt con”.

Dù thế nhưng trong xã hội vẫn còn những tấm lòng nhân ái đã cảm nhận được nỗi đau đớn đó nên đã có những hành động thiết thực giúp đỡ các em vươn lên, trở thành công dân có ích. Tiêu biểu như Huỳnh Tiểu Hương - người mẹ của 157 trẻ em mồ côi, bất hạnh bị bỏ rơi. Bốn năm qua, trung tâm nhân đạo Quê Hương của Tiểu Hương đã giúpcho gần 1000 em trưởng thành, có cuộc sống ổn định. Tại sao Hương lại có một tấm lòng bao la đến thế. Có lẽ, Hương là một con người từ nghèo khổ, sống lang thang đường phố vượt lên trở thành một doanh nhân thành đạt. Hiểu được nỗi đau đó mà Hương đã dành toàn bộ tài sản, vốn liếng của mình để cưu mang những mảnh đời bất hạnh. Hiện nay, những người có tấm lòng như Hương như hạt cát trong sa mạc. Nhưng những tấm lòng đó vẫn được thể hiện qua những hành động nhỏ hơn như ở trường học có rất nhiều cuộc vận động quyên góp sách giáo khoa, tập vở, bút viết cho các em khó khăn được đến trường học tập, hay quyên góp đèn lồng, bánh kẹo cho các em vui chơi trung thu. Hiện nay, chính phủ đã đang và sẽ triển khai những đề án ở 10 tỉnh thành với 3 mô hình được áp dụng. Mỗi tỉnh sẽ chuyển 10 trẻ em mồ côi không nguồn nuôi dưỡng hoặc trẻ tàn tật nặng ở các cơ sở bảo trợ xã hội và chăm sóc tại gia đình, cộng đồng .Các em được hỗ trợ dạy nghề và đồ dùng học tập.Tháng 11 tới đây, bộ Lao Động - Thương Binh và Xã Hội bằng nguồn tài trợ 6,8 triệu Euro của EU sẽ bắt đầu thực hiện đề án hổ trợ trẻ lang thang kiếm sống hồi gia tại 100 xã thuộc 36 huyện nhiều trẻ lang thang nhất toàn quốc. Tất cả những hành động này đã giúp các em phần nào vơi đi nỗi đau của mình và bồi đắp cho những mầm non tương lai của đất nước.

Nhưng những hành động này, làm cho những con người vô tâm càng có thái độ chủ quan, thờ ơ trước những hành động sai trái của mình mà không chút hối hận. Chúng ta cần hiểu rằng những đứa con của chúng ta là vô tội, chúng lúc nào cũng mong muốn mình có được những người cha người mẹ đùm bọc, bảo ban như bao đứa trẻ khác. Chúng dù biết cha mẹ đã bỏ rơi chúng nhưng vẫn muốn được gặp lại họ. Chẳng hạn trường hợp của cậu bé Tý người Nha Trang bị mẹ bỏ rơi trên tàu. Nhưng em vẫn hi vọng rằng đó là do mình bị lạc chứ chẳng có người mẹ nào bỏ con cả. 16 tuổi, em đòi được đi tìm mẹ. Nhưng mẹ nó đã đi biệt xứ và lấy chồng khác. Dù vậy, nó vẫn không chịu tin rằng mẹ nó đã bỏ rơi nó. Không biết người mẹ đó khi biết con mình vẫn yêu thương, vẫn tha thứ cho mình có động lòng hay không. Nhưng suy nghĩ và hành động đó của em đã làm cho nhiều người đã rơi nước mắt.

Không những thế, còn có những con người mất nhân tính, máu lạnh. Họ đã vứt con đi từ khi còn đỏ hỏn, khi chúng được các trung tâm bảo dưỡng nuôi dạy, sau một thời gian chúng khôn lớn, họ quay lại nhận rồi đem bán. Hay cũng có em cha mẹ đến đón về bắt chúng đi ăn xin để nuôi gia đình. Những con người đó phả ibị pháp luật trừng trị thật thích đáng để làm gương cho mọi người.

Qua đó, chúng tacần í thức rõ hành động của mình. Hãy sống sao cho cuốn đi nỗi đau, bất hạnh mang đến niềm vui, niềmhạnh phúc cho người khác, đặc biệt là những đứa trẻ vô tội. Chúng là những mầm nontương lai của đất nước. Đó cũng chính là hành động góp phần xây dựng một xã hội giàu mạnh, văn minh.

Thành -Bại là do "Ta"

Nguyễn Ngọc Lợi 12a5

Chắc hẳn bạn đọc trẻ Việt Nam của chúng ta không xa lạ gì với nhà văn nổi tiếng Ursula K.Le Guin . Người đã làm lay động hàng triệu trái tim của những đọc giả giả nhí nhỏ tuổi trên khắp bằng câu chuyện “Pháp xư xứ Địa Hải”. Tuy nhiên không chỉ nổi tiếng là một nhà văn tài hoa, bà còn được công chúng biết qua câu nói :”Thành công của người này là thất bại của người khác” . Lời khẳng định đó đã được bà nói ra cách đây đã nhiều năm, thế nhưng cho đến tận bây giờ vẫn chưa có ai trả lời được câu nói đó là đúng hay sai .Vậy chúng ta sẽ cùng nhau chứng thực xem liệu câu nói đó có đúng hay không

Trước tiên chúng ta phải làm rõ hai khái niệm quan trọng là thành công và thất bại . Thành công là những thành quả mà chúng ta có được bằng những giọt mồ hôi và nước mắt . Thành Công chính là món quà xứng đáng cho những ai biết miệt mài cố gắng và luôn kiên trì với mục đích mà mình theo đuổi . Còn thất bại chính là mặt trái của thành công, nếu nói môt người thành công là người có được tất cả thì kẻ thất bại là kẻ không có gì hơn ngoài con số không . Câu nói của nhà văn người pháp như một lời khẳng định rằng thành công và thất bại không thể song hành cùng nhau , nếu người này thành công thì cũng đồng nghĩa với việc một người khác phải chuốc lấy thất bại .Vì thế thành công và thất bại luôn hoán chuyển cho nhau ,chúng tồn tại như một phép bù trừ của tạo hoá đối với con người

Xét một khía cạnh nào đó, câu nói đó thật sự rất logic . Ông bà ta thường nói thắng làm vua thua làm giặc , đã có người thắng thì phải có kẻ thua , trong một cuộc thi đấu thì không bao giờ có hai người thắng hoặc thất bại cùng lúc cả , luôn luôn có một sự chênh lệch về khả năng của mỗi người cho dù sự hơn kém đó có thể là rất bé nhỏ. Giả sử như trong một cuộc thi chạy , nếu như hai người cùng về đích môt lúc nhưng người thứ nhất chạm đích trước người thứ hai dù chỉ là một phần ngàn giây thì người thứ nhất vẫn được xem là người chiến thắng . Hoặc trong một trong một trận chung kết bóng đá nếu hai đội hoà nhau trong thời gian thi đấu chính thức thì họ vẫn phải phân định thắng thua bằng những loạt sút mười một mét, sẽ không bao giờ có chuyện cà hai đội bóng cùng vô địch một lúc . Thế nhưng nếu xét ở một khía cạnh khác câu nói đó vẫn chưa chính xác hoàn toàn . Như trong kì asian cup vừa diễn ra , đội tuyển bóng đá nam của chúng ta mặc dù đã thất bại trong trận tứ kết nhưng đó vẫn đước xem như là một thành công to lớn cua bóng đá nước nhà , vì tiềm năng bóng đá của chúng ta so với các bạn bè trong khu vực còn rất nhỏ bé vậy mà chúng ta lại có thể góp mặt ở trận tứ kết một giải lớn nhất của khu vực Châu Á.Điều đó chúng minh rằng thất bại hay thành công chỉ có tính tương đối . Ta có thể thất bại trước người khác nhưng nếu chúng ta biết nỗ lực hết mình để vượt qua giới hạn của bản thân thì đó cũng được xem là thành công to lớn đối với bản thân mỗi người .

Tuy nhiên đã là con người thì ai chẳng muốn giành lấy thành công cho chính mình , thế nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta phải dùng mọi thủ đoạn thậm chí là dẫm đạp lên những người khác để giành chiến thắng . Thành công thật sự chỉ đến với những ai biết nỗ lực hết mình để đạt được mục đích và không bao giờ lùi bước trước những khó khăn thử thách . thế nhưng nói thế không có nghĩa là họ sẽ không bao giờ thất bại, đôi lúc chúng ta đã cố gắng hết sức lực nhưng vẫn không thể thành công có thể là vì thiếu một chút may mắn hoặc một yếu tố khách quan nào đó . Nhưng thất bại vẫn chưa phải là dấu chấm hết mà nó lại là một sự bắt đầu . Người ta thường nói thất bại là mẹ thành công , không một ai trên thế giới này dám nói rằng họ chưa từng nếm mùi thất bại, ngay cả người giàu nhất thế giới như Bill Gate cũng đã từng phải chịu thua lỗ nhiều lần trước khi lập nên tập đoàn nổi tiếng Microsoft lừng danh như bây giờ . Chúng ta thất bại trước ai không quan trọng mà điều quan trọng là chúng ta có biết đúng lên từ thất bại đó hay không , nếu ta biết nhìn thẳng vào thất bại mà rút ra kinh nghiệm để rồi tiếp tục nỗ lực hơn nữa thì chắc chắn thành công sẽ đến với chúng ta một ngày không xa .

Tóm lại thành công hay thất bại của mỗi người đều do chính bản thân họ tạo nên . Không bao giờ có ai thành công cả đời và cũng không có ai thất bại mãi mãi , có thể bây giờ chúng ta thành công nhưng nếu chúng ta ngủ quên trên chiến thắng mà quên phải nỗ lực hơn nữa thì thất bại là điều không thể tránh khỏi . Ngược lại nếu ta biết đứng lên từ những thất bại thì đó sẽ là ánh sáng đưa chúng ta đến cánh cửa của thành công . Vì vậy chúng ta hãy cùng nhau nỗ lực hết mình hơn nữa để biến những ước mơ của mình thành hiện thực , biến thất bại thành thành công nối tiếp thành công .

Câu nói của nhà văn Ursula K.Le Guin đã cho chúng ta cảm nhận rõ hơn bản chất thật sự của thành công và thất bại . Chúng tuy là đối nghịch với nhau nhưng lại có mối quan hệ chặt chẽ với nhau , thất bại chính là chìa khoá của thành công và thành công sẽ càng có ý nghĩa hơn nếu ta biết vươn lên từ thất bại . Thất bại hay thành công chẳng có ý nghĩa gì là quan trọng mà cái chính là cách chúng ta đón nhận nó như thế nào mà thôi